Kể đến đây, hai mắt Oliver chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, trong ánh mắt chất chứa hoài niệm, khoé môi gã chợt cong lên, đắm chìm vào hồi ức của mình.
Socécher vẫn thong dong sửa sang lại cái áo mình đang mặc, mặc kệ hắn nhớ lại hồi ức. Qua một hồi, cậu mới bình tĩnh đặt tầm mắt lên thân ảnh trong bóng tối, ôn hoà nói, “Ngươi nhớ lại chúng cũng chẳng để làm gì, cảnh đã nát, người cũng vong. Ngươi nghĩ cái nhớ nhung của ngươi đáng giá lắm chăng? Xin lỗi vì lời nói xúc phạm nhưng Oliver này, chính ngươi là kẻ đã đẩy bọn họ vào chỗ chết, khiến cho bọn họ không thể bước vào luân hồi.”
Laika cùng Loen là hai vị thần được tạo ra cùng thời gian với gã, từ khi có ý thức, ba người chính là luôn dính lấy nhau như hình với bóng, phá phách, nghịch ngợm sẽ chẳng bao giờ thiếu vắng cả ba người, nếu hôm đó chỉ còn hai người, chắc chắn bọn hắn sẽ điên tiết lùng sục người còn lại.
Bởi thế, bộ ba phá thần của Tháp Thần được sinh ra.
Nhưng vì trận chiến ác liệt năm đó, từ ba trở thành một, hai người kia cả xác và hồn đều bị Đấng phá nát, cuối cùng hoà làm một với đất trời.
Mà Oliver, kẻ còn sống, dần sa chân theo ác quỷ.
Gã chưa từng từ bỏ hy vọng, luôn tìm kiếm khắp nơi về thuật hồi sinh nhưng khi tìm được, gã như bị điên mà đốt sạch chúng.
Có lẽ hiện tại gã dựa vào Satan một phần cũng vì hồn phách của Laika cùng Loen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-duoi-day-dai-duong/3391689/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.