Oliver không tiếng động rời đi, trước khi biến mất, gã còn không quên chạm vào bông hoa pha lê đặt trên cửa sổ, ngay tức khắc nước trong bình đổi thành màu đen, lúc này gã mới hài lòng mỉm cười. 
Oxandre bước nhanh cầm lấy lọ hoa, dốc hết nước biển trong bình đi, cầm lấy bông hoa đặt dưới vòi nước lạnh băng. Cánh hoa khẽ động, dòng nước không còn bị tràn ra ngoài nữa mà bị hấp thụ hết vào bông hoa, hắn trợn mắt ngạc nhiên nhìn nó, vội vàng tắt vòi nước, cánh không cũng không còn động đậy nữa, như thể cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác của hắn thôi. 
Đặt bình hoa lên bệ cửa sổ, hắn nhìn chằm chằm vào cánh hoa, hình như hắn phát hiện cánh hoa có vẻ trong suốt hơn mọi khi, có lẽ là do dùng nước từ vòi đi. 
Ngồi xuống giường, hai mắt hắn vẫn không tài nào buồn ngủ nổi, trong đầu không ngừng lặp lại giọng nói của Oliver khi nói về Socécher, càng nghĩ hắn càng khó chịu, tim cũng âm ỉ một trận. 
Hắn vò loạn tóc, áo cũng chẳng thèm mặc vào, giẫm chân trần lấy hộp thuốc lá trong ngăn kéo tủ quần áo rồi đứng bên cửa sổ. Châm lửa, hắn hít vào một hơi rồi thổi ra một làn khói trắng, hắn nắm lấy bình hoa, vuốt ve bông hoa thông qua bình thủy tinh, “Socécher, cậu và Oliver rốt cuộc là thế nào?” 
“…” 
Chẳng ai đáp lại hắn, bông hoa cũng lạnh băng mà tận hưởng bình nước mới của nó. Hốc mắt Oxandre dâng lên nỗi chua xót chẳng biết từ đâu, hắn cắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-duoi-day-dai-duong/3391680/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.