Trời điểm sáng, vạn vật thức dậy khỏi giấc ngủ ngon lành.
Người người nhà ra khỏi cửa, chia tay nhau, mỗi người đi làm công việc của mình. Các sạp hàng, cửa hàng, siêu thị mini dần dần mở cửa. Tiếng ồn ào tấp nập, tiếng cười nói vang lên không dứt, như mùa xuân về vào sáng sớm.
Chim hải âu lượn lờ trên biển tìm con mồi, từng đàn cá nối đuôi nhau tung tăng trong làn nước biển.
Socécher cùng Lylian - Công chúa thứ hai của Thủy cung, chị gái cùng cha khác mẹ của cậu, cầm theo một chiếc vỏ ốc mang bên mình, vừa vui đùa vừa hái tảo biển.
“Oaaa, em cảm thấy gì không, thu sắp về với thủy cung của chúng ta rồi~ Thật là mong nhớ nàng thu mà!” Lylian xoay người, cười tươi nhìn cậu, tay còn không ngừng vươn ra làm động tác tận hưởng.
Cậu cười cười, “Cũng phải, qua mùa thu này chúng ta sẽ ngủ đông.”
“Tại sao em luôn nghĩ tới chuyện ngủ đông chứ? Chúng ta không thể bơi xuyên qua các cô san hô, lặn sâu trong các kẽ đá mà hái những bông hoa đẹp đẽ, nhìn nhiều thêm bao loài cá thú vị… nghĩ thôi đã cảm thấy tuyệt vời rồi!” Cô liếc nhìn cậu mang theo hàm ý “em chỉ biết có ngủ thôi.”
“Hừ, lúc nào cũng đòi ngủ đông, là người đầu tiên trốn việc nhưng đổi lại em rất là chăm chỉ lên trên đất liền mà.” Lylian móc mỉa lại cậu, hừ thằng bé ngốc này.
“Lylian~ làm sao em có thể so với số lần chị đi tìm David được cơ chứ~ Phải vậy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-duoi-day-dai-duong/3391662/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.