Thần sắc Tề Mộ vô cùng mệt mỏi.
Trong lòng Hứa Tiểu Minh lộp bộp một tiếng: “Sao lại phờ phạc thế này?”
Tề Mộ day day mi tâm nói: “Tớ cảm thấy tớ thi tệ lắm.”
Hứa Tiểu Minh nghe cậu nói như vậy cũng không thể nháo lên được nữa. Nó đã trơ mắt nhìn Tề Mộ cả năm nay, biết rõ Tề Mộ liều mạng đến thế nào, cố gắng bao nhiêu, vô cùng nỗ lực để thi đạt được kết quả tốt.
Vốn dĩ lớp chuyên ngành không hề dễ, sau khi về trường lại bắt đầu chiến đấu một mất một còn với lớp văn hóa. Hứa Tiểu Minh tự đặt bản thân vào trong trường hợp đó, biết rằng chính mình tuyệt đối không thể làm được như vậy cho nên nó lựa chọn con đường tắt là học đại học ở nước ngoài.
Trong lòng Hứa Tiểu Minh cũng cảm thấy khó chịu kì lạ: “Đã công bố thành tích đâu, đừng có ỉu xìu như vậy nữa.”
Tề Mộ nằm ngửa trên giường, nhìn trần nhà nói: “Nó quá sức so với tớ.”
Hứa Tiểu Minh đáp: “Điểm bài chuyên ngành của cậu rất cao, cũng không phải là thiết kế, yêu cầu về lớp văn hóa của bên mỹ thuật đã thấp hơn rất nhiều rồi.”
Tề Mộ nhắm mắt lại: “Nhưng đối với tớ mà nói thì cũng cao vô cùng.”
Hứa Tiểu Minh không biết làm cách nào để an ủi cậu: “Có thể đỗ…”
Tề Mộ thở dài.
Hứa Tiểu Minh cực kì đau lòng, không nhịn được mà nói: “Bắt buộc phải vào Thanh Hoa sao?”
Tề Mộ bị nó hỏi đến sững sờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-dung-tua-khom-truc-dai/2935709/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.