Tề Mộ cất điện thoại, trong lòng là một mảnh dương quang sáng lạn.
Hứa Tiểu Minh tinh mắt nhìn thấy cậu, sáp lại gần nói: “Ai ui, bộ đồ hôm nay của anh Mộ đẹp quá”
Đại Sơn là người sống trên núi, nhưng thẩm mỹ của Kiều nữ sĩ lại mang tầm vóc quốc tế. Bà tự tay phối đồ cho con trai bảo bối của mình thì sao có thể không đẹp được.
Tề Mộ ngẩng đầu ưỡn ngực: “Mẹ tớ mà”
Nếu tống Hứa Gà Con này về thời cổ đại thì không thành thái giám cũng sẽ là nịnh thần: “Chủ yếu vẫn là do cậu vốn dĩ đã ưa nhìn rồi, dáng dấp lại đẹp trai vô cùng”
Tề Mộ còn lâu mới thèm đớp thính của nó, hỏi: “Ba cậu đâu?”
Hứa Tiểu Minh bĩu môi: “Hôm nay anh trai dẫn tớ đến, ba tớ không tới”
Hứa Tiểu Minh là đứa nhỏ lúc lớn tuổi mới sinh, cách anh nó tận 16-17 tuổi. Bây giờ nó mới có 14 mà anh trai đã 30, gần như phải chống đỡ một mình. Cũng chính bởi vì có người anh trai như thế nên Hứa Tiểu Minh mới có thể phóng túng, ham chơi, thích gì làm nấy.
Tề Mộ nói: “Anh Hứa hình như đang hơi mệt” Cậu biết Hứa Thịnh Nguyên, mặc dù chưa nói chuyện bao giờ nhưng quen biết Tiểu Minh lâu như vậy rồi nên đối với anh nó cũng không phải xa lạ gì nữa.
Hứa Tiểu Minh lẩm bẩm nói: “Có quỷ mới biết anh ấy đang làm gì. Mấy hôm trước cũng chỉ vì mấy chuyện vớ vẩn trong công ty mà cãi nhau với ba tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-dung-tua-khom-truc-dai/2935668/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.