Sau khi lấy lại tinh thần Thái Lý đã sợ đến tè ra quần “Tề tổng, đều là do Tần Hổ cả. Tôi là bị hắn đe dọa, hắn bắt được con trai của tôi, uy hiếp tôi nhất định phải nghe theo hắn. Hắn là tên liều mạng, tôi không đánh cuộc được mà, tôi chỉ có mỗi một đứa con thôi, tôi…”
Tề Đại Sơn nghĩ mà sợ, đạp cho hắn một cước vào ngực: “Con mày là con, chẳng nhẽ Tề Mộ và Doãn Tu Trúc thì không phải chắc!”
Thái Lý bị đau, vẫn còn đang cầu xin tha thứ “Là tôi không tốt, đều là do tôi không tốt, làm tiểu thiếu gia sợ hãi. Nhưng tôi thật lòng không muốn làm tổn thương thằng bé, sau đó…sau đó là tôi thả Doãn Tu Trúc ra, nếu không phải tôi…” Gã nhanh chóng lấy ra đoạn dây thừng, hoảng loạn giải thích.
Tề Đại Sơn nghe mà da đầu tê dại: “Thái Lý, mày nghĩ tao là đồ ngu à!”
Thái Lý bị ông quát đến thất kinh.
Tề Đại Sơn nói: “Con mày bị bắt thì sao không đến tìm tao? Tần Hổ có âm mưu gì? Không phải hắn muốn tiền sao? Nếu mày mở miệng ra thì chẳng nhẽ tao lại không quản?”
Thái Lý nói không thành lời, gã lắp bắp: “Nhiều, nhiều tiền như vậy không…không thể”
“Có thể hay không có thể thì trong lòng mày hiểu rõ” Tề Đại Sơn kéo cổ áo gã lên, ép gã phải nhìn thẳng vào ông “Căn bản là mày cũng muốn tiền chứ gì, nếu như mày thực sự vì con mày thì đã không làm ra cái chuyện vô liêm sỉ thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-dung-tua-khom-truc-dai/2935638/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.