" Lí do tôi ko thể chấp nhận anh ư? Bởi vì anh ko giống người tôi đã từng thương. "
Cả căn phòng khách rộng lớn là những đồ đạc ngổn ngang. Thật khủng khiếp. Có ai đó đã xáo trộn cả căn phòng!
Thứ nó đụng phải là mảnh vỡ của chiếc bình hoa thủy tinh, và cái " ươn ướt nhớp nháp " chính là máu của nó. Mẹ ơi! Máu!
Nguyên sải bước lại gần, hỏi:
- Đau ko? Ngã à?
- Ừ.
- Để tôi xem...chà, chảy nhiều máu đấy.
- Tôi ko sao. Có thể tự băng lại đc. Anh mau xử lí đống này đi. Khủng khiếp quá. Chuyện gì vậy nhỉ?
Trong khi nó loay hoay vs cái trán đầy máu thì Nguyên gọi cho ai đó. Chừng 10 phút sau thì có người đẩy cửa xông vào. Đầu tiên là tiếng của Hưng.
- Ôi chúa! Gì thế này?
Quân cũng ko tránh khỏi ngạc nhiên:
- 02, thế này là thế nào?
Nguyên chỉ đơn giản nhún vai tỏ vẻ bất lực. Quân thở dài:
- Để mai gọi người đến dọn dẹp. Uầy...có khi phải chuyển nhà.
Cả 3 người trao đổi ánh mắt vs nhau rất nhanh. Hưng dời tầm mắt sang Thiên Ân, tỏ vẻ thích thú vs dải băng trắng trên trán nó.
- Dễ thương lắm nhóc!
Nó hừ 1 tiếng, khoanh tay lại nhìn 1 lượt. Hỏi:
- Sao ko báo cảnh sát?
- Cảnh sát? - Hưng hỏi vs giọng ngạc nhiên, cứ như thể anh ta ko biết cảnh sát là cái gì vậy. - Ko đâu, có gì mà phải báo cảnh sát chứ.
- Căn nhà bị lục lọi thế này cơ mà.
Quân phì cười:
- Ngốc, thứ quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-cuoi-chan-troi/138665/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.