Edit: Linh San
Kỷ Vô Cữu mặt dày tiếp tục duy trì tư thế chứng tỏ vô tội này, mãi đến khi Diệp Trăn Trăn đi tới, mới đẩy Tác Lạp vẫn còn đang ngẩn người ra.
Thấy thần sắc Diệp Trăn Trăn không tốt, Kỷ Vô Cữu tuy trên mặt bày ra vẻ vô cùng lo lắng, trong lòng lại không biết xấu hổ mà đắc ý. Thấy chưa, thê tử của ta rất để ý ta đấy.
Tác Lạp cũng có chút vô tội, còn có mơ hồ không hiểu ra sao, ta cùng Ngô Tướng quân nói chuyện nam nữ, ngươi... là ai chứ! Hơn nữa, một đại nam nhân, động chân động tay với nữ nhân, chẳng có chút phong độ nào!
Diệp Trăn Trăn nhướn mày, nhấc tay, giơ ra cây đao đặc chế cho binh lính, dùng chuôi đao ấn nhẹ lên ngực Tác Lạp, mặt không chút thay đổi nói: "Nếu lại dám tiếp cận hắn, ta sẽ lấy mạng chó của ngươi."
không hổ là thê tử của ta, ghen cũng đáng yêu như thế. Kỷ Vô Cữu thấy thú vị, ánh mắt dần nhuộm nét dịu dàng.
Tác Lạp biến sắc, cố gắng tươi cười nói: "Chân Tướng quân thật hay nói đùa, Tác Lạp chỉ ngưỡng mộ Ngô Tướng quân, không phải ác ý."
Diệp Trăn Trăn ôm đao cười lạnh: "Người ngưỡng mộ hắn vô số, ngươi tính là cái gì."
Người này nói chuyện đúng là khó nghe, Tác Lạp nghĩ thầm.
Thê tử của ta nói chuyện càng ngày càng dễ nghe, Kỷ Vô Cữu nghĩ thầm.
Tác Lạp lúc này ngay cả giả bộ cười cũng làm không nổi nữa, hừ một tiếng đáp: "Ta tự biết không xứng gần gũi với Ngô Tướng quân, nhưng mà, ta có thể thân cận Ngô Tướng quân hay không, cũng do Ngô Tướng quân định đoạt," nàng ta nói xong, cố ý liếc nhìn Kỷ Vô Cữu, "Ngô Tướng quân cũng không phải người của ngươi, hình như không cần nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-vo-duc/3200886/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.