Mười hai tháng chín, trời cao mây mỏng.
Sáng sớm, Kỹ Vô Cữu dẫn một đội người ngựa, chạy thẳng từ kinh thành đến vùng ngoại ô nơi Tam đại doanh đóng quân. Ngày hôm đó nếu có người thức dậy sớm, có lẽ còn có thể may mắn nhìn thấy phong thái của đương kim thánh thượng trên đường: đầu đội mũ kim phượng có cánh, thân mặc áo giáp hoa văn rồng, chân mang giày đen đế trắng thêu tơ vàng, cưỡi một con tuấn mà toàn thân tuyết trắng không chút tạp sắc, eo mang bảo kiếm, khung kiếm chạm trỗ, mặt mày như vẽ, cực kì anh tuấn.
Tuy rằng một thân trang phục này đầy vẻ nhà giàu mới nổi, nhưng nhìn chung dân chúng bình thường đều thích như thế, cho nên không ít đại cô nương và tiểu tức phụ* nhìn ngắm đến ngây dại, mãi cho đến khi người bên cạnh níu lấy y phục của các nàng nhắc nhở, “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
*cô vợ nhỏ
Kim long chói mù mắt người trên khôi giáp đã sớm nói lên thân phận của Kỹ Vô Cữu.
Tâm tình Kỹ Vô Cữu rất tốt, có người nhìn chằm chằm mặt hắn hắn cũng không cảm thấy vô lễ. Mắt hắn chỉ nhìn thẳng, cẩn thận khống chế ngựa, không cho nó đi quá nhanh, để tránh không thoả lòng người qua đường. Phía trước mở đường, phía sau là đoàn thị vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh, còn có mười tám ám vệ theo hộ tống, vì thế dù là người mù cũng biết thân phận hắn, sự an toàn của hắn tuyệt đối phải được bảo đảm.
Mãi cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-vo-duc/3200784/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.