Lông mi Triệu Quy Nhạn run rẩy, trái tim thấp thỏm bất an bỗng ổn định lại.
Nàng chậm rãi đặt bàn tay đẫm mồ hôi của mình lên lòng bàn tay Trình Cảnh Di. Khoảnh khắc hai bàn tay chạm vào nhau, nàng chợt hiểu phần nào câu thơ cổ kia.
“Nắm lấy tay người, bên nhau đến già.”
Khi nàng đặt tay mình vào tay nam tử khác, cũng đồng nghĩa, nàng đã giao phó nửa đời mình cho người ấy.
Phu thê một thể, phúc họa có nhau.
Trình Cảnh Di chậm rãi gập các ngón tay, giữ chặt bàn tay trắng nõn kia trong lòng bàn tay mình.
Không nơi nào trên người nàng mà không trân quý mong manh, ngay cả tay cũng chỉ bằng nửa bàn tay hắn, nho nhỏ mềm mại.
“Sợ à?”
Trình Cảnh Di dịu dàng nhìn nàng.
Triệu Quy Nhạn định lắc đầu, nhưng bàn tay nhỏ lạnh lẽo vẫn ướt đẫm mồ hôi, nàng do dự một chút rồi gật đầu nhẹ.
Trình Cảnh Di mỉm cười dẫn nàng tiến về phía trước, giọng nói luôn êm ái.
“Đừng sợ.”
“Nàng là Hoàng hậu cao quý vô song được trẫm dùng kim ấn sách bảo nghênh đón. Chỉ cần nàng còn ở trong hoàng cung này một ngày, trẫm sẽ bảo vệ nàng một ngày bình an.”
Ánh mắt Triệu Quy Nhạn nhẹ nhàng dao động, trong lòng yên tâm phần nào.
Trình Cảnh Di nói chuyện không khéo, nhưng từng câu từng từ đều là miệng vàng lời ngọc.
Bấy giờ Triệu Quy Nhạn không hề biết rằng, trong vài chục năm tới, lời hứa này sẽ bảo vệ nàng vô lo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3678980/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.