Editor: Dứa
Sau khi nàng ấy bị răn dạy, tiếng bước chân trở nên nhẹ nhàng chậm rãi hơn nhiều, nhưng vẫn có thể nhận ra vài phần vội vã.
Triệu Quy Nhạn hơi kích động, biết rõ Thải Nguyệt tới rồi.
Quả nhiên, ngay sau đó cửa lều được vén lên, khuôn mặt đầy lo lắng của Thải Nguyệt ập vào mắt nàng.
Thải Nguyệt thấy Triệu Quy Nhạn, vui mừng khôn xiết, nóng lòng định chạy vào. Nhưng Tào Thiện Lai đã luống cuống kéo nàng ấy lại, y dạy dỗ: “Hành lễ với Bệ hạ trước!”
Lúc này Thải Nguyệt mới nhận ra, trong lều vẫn còn một nhân vật cực kỳ cao quý khác.
Nàng ấy nhát gan, run rẩy quỳ hai chân xuống đất: “Nô tỳ tham kiến Bệ hạ, Bệ hạ vạn an.”
Trình Cảnh Di nói: “Đứng lên đi.”
Thải Nguyệt run run đứng dậy.
Trình Cảnh Di thấy hai chân nàng ấy run lẩy bẩy, không khỏi nhìn nàng ấy thêm lần nữa.
Thải Nguyệt căng thẳng, càng run rẩy dữ dội hơn.
Trình Cảnh Di cười một tiếng, thu lại ánh mắt, tiện tay ném tấu chương lên bàn, phát ra tiếng vang nặng nề.
Thấy Thải Nguyệt sợ tới mức trắng bệch mặt mày, Triệu Quy Nhạn lấy hết can đảm, nhẹ giọng nói: “Thải Nguyệt, ngươi qua đây.”
Thải Nguyệt như được ân xá, chạy chậm đến bên giường, Triệu Quy Nhạn hơi nghiêng người, bảo vệ Thải Nguyệt ở đằng sau.
Trình Cảnh Di nhìn nàng đang cố gắng che chở người phía sau với vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn của mình, trông có phần vụng về, nhưng toát lên vẻ ngây thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3645698/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.