Editor: Dứa
Triệu Quy Nhạn kinh hãi, không ngờ xa phu lại phản bội ngay khi vừa ra trận.
Thải Nguyệt mắng to: “Đồ chó ăn cây táo rào cây sung! Hạng thiếu đạo đức, dám bán chủ mà không sợ gặp báo ứng hả!”
Triệu Quy Nhạn ngắt lời nàng ấy, sốt ruột nói: “Mặc kệ hắn ta, chúng ta phải chạy trốn ngay lập tức.”
Dứt lời, Triệu Quy Nhạn vén rèm lên, chỉ thấy đám sơn tặc nổi lên hứng thú, lao nhao tập trung về phía bên này. Khoảnh khắc thấy Triệu Quy Nhạn, chúng sững sờ tại chỗ.
Triệu Quy Nhạn thầm căng thẳng, nhanh chóng rút trâm cài trên đầu đâm mạnh vào mông ngựa.
Ngựa hí vang một tiếng, tung vó chạy điên cuồng.
Triệu Quy Nhạn bám chặt vào thành xe: “Nhảy!”
Nói xong, nàng nhắm mắt, dồn sức nhảy xuống!
Gió thổi vù vù cắt qua mặt đau đớn, Triệu Quy Nhạn ngã mạnh xuống đất, cảm nhận được cơn đau thấu tim. Nhưng nàng không dám chậm trễ một giây nào, mau chóng đứng dậy xách váy chui vào bụi gai rậm rạp ở bìa rừng.
Thải Nguyệt đáp lệch hướng, tách khỏi nàng, chui vào một bụi gai khác.
Quần áo lộng lẫy bị cắt rách, làn da non mềm rỉ máu, Triệu Quy Nhạn ngửi thấy mùi máu tanh.
Đau.
Đau quá.
Nhưng nàng không dám dừng lại, chỉ sợ nàng vừa dừng bước sẽ bị chúng bắt được.
“Nhạn Nhạn, người khác nói muội vừa lọt lòng đã khắc mẹ, là sao chổi cướp đoạt sinh mạng của mẹ ruột để ra đời, nhưng muội không thể coi thường bản thân mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3645546/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.