Edit: Mộc
Thân thể Hạ Lệnh Thù đau nhức, đôi mắt chăm chú nhìn về phía cửa đại điện, dường như đang chờ đợi điều gì, lại như đang sợ hãi điều gì.
Mãi đến khi ngoài điện vang lên tiếng hô to vạn tuế, nàng mới thả lỏng tâm trạng, cảm thấy từng cơn đau đớn lại truyền khắp toàn thân. Hai chân nàng cử động, bàn tay túm chặt lấy tấm đệm, cắn răng không ra tiếng. Nàng đã quen nhẫn nại, dù đau đớn thế nào cũng chỉ nuốt vào, huống hồ đây là lần sinh thứ hai rồi.
Hơn nữa, lần này là hắn chủ động đến.
Cố Song Huyền không vào được nội điện, chỉ có thể lo lắng đứng ngoài cửa sơn son, tai dựng thẳng lên nghe ngóng động tĩnh bên trong.
Không lâu sau, mẹ của hoàng hậu là Hạ Lê Thị chạy tới, em trai nàng là Hạ Lệnh Càn đang làm ở công bộ cũng vội vàng bỏ việc, thỉnh cầu vào cung. Thái tử được người ta đón từ thư viện Bạch Lộ về, vừa kéo tay áo phụ hoàng vừa hỏi: “Mẹ sinh em trai hay em gái vậy?”
Hạ Lê Thị kinh ngạc vô cùng, nhẹ giọng nhắc nhỏ thái tử: “Trong cung không thể gọi thẳng hoàng hậu nương nương là mẹ, phải tôn xưng là mẫu hậu.”
Thái tử méo miệng, Cố Song Huyền ôm cậu, cười nhạt nói: “Không sao, gọi mẹ nghe có vẻ thân thiết hơn.” Trong lòng Hạ Lê Thị cảm kích, đành phải cúi người hành lễ với hoàng đế, xem như cảm tạ ưu ái của hoàng đế thay Hạ Lệnh Thù.
Một khi có người ngoài, Cố Song Huyền càng tuân thủ nghiêm túc quy tắc của hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-muon-thi-tam/1521056/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.