Người của Hạ gia tới rất nhanh, bất quá không phải Hạ Lê Thị cũngkhông phải Hạ Lệnh Ngọa, mà là đệ đệ của hoàng hậu – Hạ Lệnh Càn, đicùng hắn còn có một nữ tử lạ mặt.
Cố Song Huyền một bên âm thầm cao hứng Hạ Lê Thị không tới, một bêntức giận Hạ Lệnh Ngọa cũng bày đặt làm cao, giả vờ cả giận nói: “Nhữngngười khác đâu?”
Hạ Lệnh Càn khiêm nhường nói: “Triệu vương nói, Hoàng hậu nương nương còn chưa chầu trời được, không cần cả nhà phải đến. Bảo vi thần dẫntheo kỳ nhân giang hồ tới chữa bệnh cho nương nương, trị không hết nóisau.”
Ai, lời này thực đúng, nếu không phải do Triệu vương nói ra thì còntốt hơn nữa. Cố Song Huyền hướng về nữ tử kia: “Ngươi là ai?”
Nữ tử được bao phủ bởi một lớp áo choàng màu đỏ hồng, bỏ đi phần chemặt, lộ ra gương mặt yêu mị, dung nhan khuynh quốc khuynh thành, toàn bộ người trong cung điện cả nam lẫn nữ cũng nhịn không được mà nhìn kỹnàng. Dáng người nữ tử như rắn hổ mang dựng thẳng, con ngươi thâm ám,giương mắt nhìn lại khiến người ta cảm thấy rét run từ trong xương cốt:“Tiểu nữ phu gia họ Cung.” (Chồng chị này họ Cung)
Hơi thở của Cố Song Huyền bị kiềm hãm, tự mình mang theo nàng ta đivào nội điện, sai người mở ra màn che giường, cởi bỏ vạt áo ẩm ướt củaHạ Lệnh Thù. Xem khắp da thịt, từ xương quai xanh đi xuống dần dần xanhtím, giống như vết thương do vật nặng tạo thành: “Hoàng hậu trúng độcnày đã hơn ba tháng , luôn không ổn. Ngươi có thể nắm chắc không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-muon-thi-tam/1521013/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.