Chương trước
Chương sau

Tô Bạch công tử tuy là giật mình, nhưng mà cũng vội vàng gật gật đầu.

“Nếu như vương phi không chê, chỗ ta còn có chút đồ ăn thừa, ta đi hâm nóng cho ngươi.”

Tô Tiểu Tiểu cảm động đến mức rơi lệ đầy mặt.

Loại cảm giác đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi này thật tốt. . . . . .

Chỉ có điều tốt thì tốt, Tô Tiểu Tiểu vẫn cảm thấy nàng phải cẩn thận xem xét một chút vị cô nương chán ghét nàng kia có ở nhà hay không. . . . . .

Nàng yếu ớt hỏi han: “Tô Bạch à, cái đó, Mạc Ngôn cô nương đã ăn cơm xong rồi sao?”

Tô Bạch cười cười, hắn liếc mắt một cái liền xem thấu suy nghĩ của Tô Tiểu Tiểu nha.

“Mạc Ngôn đã sớm ngủ rồi, vương phi yên tâm, nàng không có ở đây đâu. Đồ ăn cũng là ta tự mình làm, Mạc Ngôn nhất định không thể hạ độc đâu.”

Tô Tiểu Tiểu bị người ta liếc mắt một cái liền xem thấu tâm tư thì có chút ngượng ngùng.

Nàng gãi gãi đầu, liền đi theo Tô Bạch đi vào.

Qua một hồi lâu, Tô Bạch hâm nóng đồ ăn bưng ra.

Tô Tiểu Tiểu đã sớm đói đến mức biến thành quỷ dạng rồi, nhìn thấy đồ ăn thơm ngào ngạt, lập tức cực nhanh cắn xé, ăn đến vô cùng ngon miệng.

Thấy Tô Tiểu TIểu ăn đến mức vui vẻ, Tô Bạch cũng không khỏi nở nụ cười.

“Vương phi ăn đến mức vui vẻ như vậy, ta cũng không cần lo lắng nữa. Mới đầu ta còn lo lắng vương phi ăn cơm rau dưa sẽ không quen chứ.”

Nghe nói như vậy, Tô Tiểu Tiểu buông đũa xuống.

Nàng lắc lắc đầu, “Làm sao có thể chứ? Ta cũng xuất thân bình dân như vậy mà, chỉ có điều có được vận may bay lên cành cao làm phượng hoàng. Cơm rau dưa, chỉ cần là cơm là đủ rồi. Khó được Tô Bạch ngươi còn đi giúp ta hâm nóng đồ ăn, ta vô cùng cảm kích mới đúng.”

Dừng một chút, Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ánh mắt nàng bừng sáng thông suốt.

“Ngươi họ Tô, ta cũng họ Tô, không bằng chúng ta kết bái thành huynh muội được không?”

Tô Bạch sửng sốt.

Còn vẻ mặt của Tô Tiểu Tiểu thì chờ mong mà nhìn vào Tô Bạch.

Nàng lớn nhất trong nhà, chưa bao giờ được trải qua cảm giác hạnh phúc khi có ca ca.

Nếu như vậy, kết bái được một vị ca ca, cũng không phải là chuyện tồi.

“Được không được không?”

Tô Bạch kéo môi cười, “Khó được chúng ta hợp ý, kết bái cũng là việc tốt.”

Thấy Tô Bạch đồng ý , vẻ mặt lo lắng đêm nay của Tô Tiểu Tiểu cuối cùng giảm bớt, nàng cười hì hì.

“Hay lắm, chúng ta lấy thiên làm chứng, ngươi là huynh, ta là muội.”

Tô Bạch cũng cười nói.

“Được, chúng ta lấy thiên làm chứng, ta là huynh, ngươi là muội.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.