“Tô Bạch công tử, trước kia ta từng xem tranh của ngươi, ta thực thích tranh mà ngươi vẽ nha.”
Kỳ thật, Tô Bạch công tử cũng có thể coi như thần tượng của Tô Tiểu Tiểu a.
Nhưng mà nhìn thấy thần tượng, Tô Tiểu Tiểu trừ việc đáy lòng có chút kích động ra, cũng không có cảm giác gì nữa.
Dù sao thần tượng thì cũng chỉ là người mà thôi.
Cho nên nhìn thấy thần tượng, Tô Tiểu Tiểu trừ việc thể hiện một phen sự yêu thích của mình ra, cũng không có gì hay ho nữa mà nói.
Làm sao biết được Tô Bạch cũng mỉm cười, “Vương phi có muốn vào ngồi một chút không?”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Tô Bạch tiếp tục nói: “Gần đây, vậy mà lại vẽ được không ít đông cung đồ, ngươi có muốn xem một chút không?”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, ánh mắt liền sáng ngời.
Ngược lại Mạc Ngôn ngồi ở góc sáng sủa mà trừng mắt liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái, “Đều đã trở thành thê tử của người ta, còn không biết chừng mực như vậy!”
Tô Tiểu Tiểu cũng không tức giận làm gì.
Nàng chỉ cười tủm tỉm mà nói với Tô Bạch công tử.
“Ngô, đối với ta mà nói, đông cung đồ là một loại nghệ thuật, còn hơn là cái gì mà tranh sơn thủy, cái gì mà tranh nhân vật a, ta cảm thấy đều là giống nhau nha. Dù sao có nhu cầu thì sẽ có người vẽ thôi. Lại nói, ta đã trở thành thê tử của người ta, lại càng cần xem một chút. Ngược lại là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385739/chuong-431.html