Ban đầu Phỉ Nhi vẫn còn có chút lo lắng a.
Dù sao thì để Vương phi một mình ở lại trên đường cái, hình như là không được tốt lắm.
Nhưng mà nhìn thấy những người xung quanh đều nhiệt tình đến thế, đối đãi với Vương phi cũng tốt đến thế, nàng biết không còn gì phải lo lắng nữa rồi a.
Vì thế, một mình Phỉ Nhi ôm một đống đồ lớn đi về trước.
Phỉ Nhi đi rồi, một mình Tô Tiểu Tiểu tiếp tục đi dạo phố.
Lúc này nàng đã rõ, nàng không bao giờ lại đi đường lớn nữa, để tránh lại có người tặng đồ cho nàng. ( tỷ thật là, muội muốn được tặng còn chả có ai đây *đỏ mặt* )
Cho nên, nàng chuyên môn chỉ đi chọn mấy ngã tư đường hẻo lánh mà cất bước.
Làm sao biết được, này vừa đi một cái, lại bước đến một nơi có chút quái lạ.
Nơi này thật sự rất kỳ lạ nha.
Ngô, mà không.
Hẳn phải dùng từ rất quỷ dị mới đủ sức hình dung được.
Tô Tiểu Tiểu nàng cũng không biết bản thân làm sao mà đi đến được nơi này a.
Nàng chỉ nhớ là chính mình cứ men theo một bên đường cái mà đi, đi tiếp đi tiếp cứ thế liền vô ý thức mà quẹo vào nơi này nha.
Sau đó phản ứng lại thì vừa mới ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy mặt tiền của một cửa hàng thực cổ quái luôn.
Tô Tiểu Tiểu nuốt nuốt nước miếng.
Nàng hít sâu một hơi, rồi bước vào.
Người bình thường đối với thứ gì cổ quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385735/chuong-427.html