“Tiểu Tiểu, ta và sư phụ thật sự không có gì.”
Thần sắc của Thượng Quan Thanh có chút phức tạp.
Âm thanh của Tô Tiểu Tiểu trở nên rét lạnh.
“Cái gì gọi là không có gì? Nếu lúc ấy ta không ở đó, hai người các ngươi đều ở gần nhau đến mức có thể hôn môi. Có phải hay không nếu lúc ấy ta không xông vào, các ngươi còn tính toán muốn làm những chuyện gì? Ân? Làm việc mà bình thường chúng ta vẫn làm ở trên giường? Hôn môi? Vuốt ve? Còn có càng tiến thêm một bước?”
Tô Tiểu Tiểu không biết vì sao, nhìn thấy biểu tình của Thượng Quan Thanh như vậy, nàng cũng rất khó chịu.
Mấy ngày nay, không biết vì sao tính tình của nàng thập phần nóng nảy! !
Thượng Quan Thanh đột nhiên từ trên giường đứng lên.
“Tiểu Tiểu, đừng như vậy. Nàng tin ta hay không?”
Tô Tiểu Tiểu cắn môi dưới, giương mắt nhìn hắn.
“Vậy chàng nói cho ta biết, chàng và sư phụ đến tột cùng nói những cái gì? Chàng và sư phụ trước kia đến tột cùng là quan hệ gì?”
Thượng Quan Thanh đi về phía trước, hắn cầm tay Tô Tiểu Tiểu.
“Tiểu Tiểu, ta và sư phụ là quan hệ sư phụ – đồ đệ thực bình thường, trừ cái đó ra, sẽ không có gì khác.”
Tô Tiểu Tiểu không tin.
Nàng trừng mắt nhìn hắn.
“Thượng Quan Thanh, chàng đừng có đem ta làm như kẻ ngốc mà đùa giỡn. Ánh mắt sư phụ chàng nhìn chàng, có chỗ nào là giống như ánh mắt của thầy trò bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385730/chuong-422.html