Vẻ mặt hắn tựa tiếu phi tiếu.
Không biết vì cái gì mà bỗng nhiên Tô Tiểu Tiểu cảm thấy một trận bất an ập đến
Lúc này, không khí bỗng thật yên lặng.
Ngay lúc Tô Tiểu Tiểu chuẩn bị mở miệng nói: “Thực xin lỗi, đáng lẽ ta không nên hỏi” …
Sư phụ đột nhiên mở miệng.
Hắn chậm rãi nói: “Đời này, ta hối hận nhất chính là khi mà người ta yêu cũng thích ta, ta không có nắm thật chặt lấy, đến khi người đó rời đi, ta mới đột nhiên nhận ra được tâm ý của mình.”
Oa …
Thật bất ngờ nha!!!
Tô Tiểu Tiểu thầm nói trong lòng.
Chậc chậc chậc, thật không ngờ sư phụ như vậy mà cũng có người yêu thích nha …
Hơn nữa lại còn không có nắm thật chặt lấy mỹ nhân, cuối cùng khiến ỹ nhân đi mất.
Vì thế, Tô Tiểu Tiểu liền nói với giọng an ủi: “Sư phụ, người yên tâm đi, sư nương nhất định sẽ hiểu được chỗ tốt của người, cuối cùng nhất định sẽ trở lại bên cạnh người.”
Vẻ mặt sư phụ lại bắt đầu tựa tiếu phi tiếu.
“Thật sự sao?”
Tô Tiểu Tiểu gật đầu, vỗ ngực cam đoan: “Tất nhiên là thật.”
Nói đến đây, Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên cảm thấy mình chém gió có chút hơi quá.
Nàng dừng một chút, lại bổ sung thêm.
“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hiện tại sư nương còn chưa lập gia đình.”
Nếu gả cho người khác rồi, cơ hội trở lại bên người sư phụ cơ bản có thể tính là 0.
Ở cái thời đại phong kiến này, nữ tử gả cho người thì trên cơ bản chẳng khác nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385725/chuong-417.html