Tô Tiểu Tiểu im hơi lặng tiếng.
Thượng Quan Thanh như trước ôm nàng.
Nhất thời, trong phòng một mảnh yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh tiếng hít thở.
Qua một lúc lâu, tức giận của Tô Tiểu Tiểu cũng tiêu được bảy tám phần.
Nàng ở trong lòng Thượng Quan Thanh rầu rĩ nói: “Chàng đi đâu vậy?”
Nghe được thanh âm của Tô Tiểu Tiểu trở nên bình thường hơn, Thượng Quan Thanh không khỏi thầm nhẹ nhàng thở ra.
Hắn nói: “Ta nghĩ nàng sẽ đói bụng, nên đi ra lấy một ít thức ăn đồ vật này nọ tiến vào.”
Thanh âm của Thượng Quan Thanh thực ôn nhu.
Tô Tiểu Tiểu lúc này cũng cảm giác mình rời giường tức giận quá mức, vừa mới phát cáu thật sự cũng quá không có đạo lý.
Nàng từ trong lòng Thượng Quan Thanh ngẩng đầu lên, nàng yên lặng nhìn Thượng Quan Thanh.
“Thanh, vừa rồi là ta không tốt, ta không nên đem tức giận phát ở trên người chàng.”
Thượng Quan Thanh sờ sờ đầu của nàng: “Nha đầu ngốc, là ta không tốt, là ta không có bận tâm đến cảm thụ của nàng. Lần sau ta sẽ chú ý.”
Tô Tiểu Tiểu mân mím môi, nàng đi đến gần, hôn một ngụm lên hai má Thượng Quan Thanh, sau đó nói: “Ta lần sau cũng sẽ chú ý.”
Thượng Quan Thanh cười cười, lúc này mới cầm lấy quần áo bên giường, giúp Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385699/chuong-391.html