Khi Thập Nương mang từ phòng bếp ra hai chén vân nuốt thì nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Hai người thân mật ôm ấp, vô cùng ấm áp.
Thập Nương không khỏi cười khẽ một tiếng: “Ôi yêu, hai người các ngươi, muốn chơi ngọt ngào cũng không cần phải chơi ở chỗ của ta đi. Vân nuốt tới rồi.”
Tô Tiểu Tiểu mới từ trong lòng Thượng Quan Thanh đứng dậy, Thượng Quan Thanh giữ tay nàng lại, nói: “Thập Nương, Tiểu Tiểu da mặt mỏng.”
“Chậc chậc.” Thập Nương buông hai chén vân nuốt trong tay.
“Không ngờ Thượng Quan Thanh ngươi cũng sẽ thương hương tiếc ngọc.”
Thượng Quan Thanh cười nói: “Thê tử của ta, ta tự nhiên là cần thương tiếc.”
Thân mình Thập Nương run rẩy: “Ôi yêu, thật sự là chịu không nổi ngươi. Ta đi thu dọn đồ đạc đã, hôm nay có một người khách say rượu, đi vào thiếu chút nữa đem phá hỏng phòng bếp của ta. Ai, hiện tại ta lại phải thu dọn lại đồ đạc rồi.”
Thập Nương đi rồi, Tô Tiểu Tiểu cúi đầu ăn một ngụm vân nuốt.
Trên mặt của nàng lập tức hiện ra thần sắc kinh ngạc.
“Trời ạ, ăn thật ngon. Thật không nghĩ tới tay nghề của Thập Nương tốt như vậy.”
Thượng Quan Thanh gật gật đầu.
“Tay nghề của Thập Nương đúng thật là thập phần không sai, nàng (Tiểu Tiểu) muốn ăn bất cứ cái gì, nàng (Thập Nương) cũng có thể làm cái đó ra cho nàng.”
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục ăn vân nuốt.
Sau khi ăn, A Nô bỗng nhiên tiến vào kêu Thượng Quan Thanh đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385689/chuong-381.html