Thượng Quan Thanh vỗ vỗ đầu Tô Tiểu Tiểu: “Chuyện ở Đô Thành đều làm xong rồi, nên quay về Bình Thành. Bình Thành so với Đô Thành an toàn hơn, lúc ra cửa Tiểu Tiểu ngươi cũng sẽ không cần cố che giấu. Ở Bình Thành tất nhiên sẽ không có người nhận ra ngươi.”
“Ân” . Tô Tiểu Tiểu cúi đầu lên tiếng.
Bỗng nhiên, tựa hồ nghĩ tới điều gì, Tô Tiểu Tiểu có chút bất an.
Mấy ngày nay cùng Thanh ở chung lâu như vậy, hai người cơ hồ là tri kỷ.
Tô Tiểu Tiểu tự nhiên không ít thì nhiều cũng sẽ minh bạch tâm cảnh giờ khắc này của Thanh.
Ví dụ: Tâm tình của Thanh …
Tâm căm giận bất bình đối với ngôi vị Hoàng đế vốn là thuộc về hắn …
Đặ mình trong hoàn cảnh của Thanh, Tô Tiểu Tiểu cũng là lý giải.
Nếu một cái đồ vật vốn là thuộc về mình, nhưng trơ mắt nhìn nó bị người khác cướp đi.
Đổi thành nàng, nàng cũng sẽ không cam lòng.
Nàng cũng sẽ trăm phương ngàn kế đoạt lại đồ đạc vốn thuộc về mình.
Chẳng qua, ngôi vị Hoàng đế thật sự dễ dàng cướp lấy như vậy sao?
Nếu quả thật có dễ dàng cướp lấy như vậy, Thanh cho đến bây giờ vẫn chỉ là Vương gia sao?
Mạo hiểm cùng gian khổ khi tranh ngôi vị Hoàng đế.
Còn có nguy hiểm máu chảy đầm đìa kia …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385679/chuong-371.html