Chương trước
Chương sau

Tô Tiểu Tiểu yên lặng nhìn Thái hậu đang ngồi trên ghế quý phi.

“Mẫu hậu, người xem nô tì nói có đúng hay không?”

Thái hậu trầm mặc, nàng thật lâu không nói gì.

Ngược lại Hoàng quý phi có chút sốt ruột.

Nàng vội vàng nói: “Mẫu hậu, người đừng nghe nữ nhân Đoan Mộc Lang Hoàn này nói lung tung. Nếu là thiên hạ này về tay Đoan Mộc gia, Đoan Mộc Lang Hoàn tất nhiên sẽ được thêm càng nhiều lợi ích. Lại nói, nếu thật sự tạo phản thành công, chức vị Thái hậu của mẫu hậu người tất nhiên khó giữ được. Đoan Mộc Lang Hoàn ghen ghét người đã lâu, nếu là Đoan Mộc gia chiếm được quyền thế, bọn họ sẽ bỏ qua mẫu hậu ngài sao? Nàng…”

Bỗng nhiên, ba một tiếng, trong cung điện tĩnh lặng vang lên.

Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.

Hoàng quý phi cũng sửng sốt.

Nàng không dám tin mà bưng mặt, một đôi mắt đẹp mở trừng trừng.

Sắc mặt tái nhợt.

Thái hậu thản nhiên nói: “Những năm gần đây, Hoàng quý phi ngươi càng ngày càng thụt lùi. Cái gì nên nói cái gì không nên nói, ngươi cũng nên có chừng mực. Thiên hạ này chỉ có thể là của họ Thượng Quan, sau này đừng có đứng trước mặt ai gia nhắc tới hai chữ Đoan Mộc nữa. Ngươi lui ra đi.”

Hoàng quý phi cắn môi.

Nước mắt của nàng trong vành mắt bắt đầu đảo quanh.

Tô Tiểu Tiểu mặt không biểu tình…

Được rồi.

Kỳ thật nàng rất muốn cười trộm, rất muốn vui sướng khi người gặp họa.

Nhìn thấy Hoàng quý phi bị đánh, nàng thật đúng là thích nha, tuy rằng đây cũng không phải là nàng đánh.

Hoàng quý phi nhìn nhìn sắc mặt thái hậu, nàng thực buồn phiền phát hiện, nàng cái gì cũng nhìn không ra.

Nàng cảm giác mình thực không hiểu nổi người bác từ nhỏ đã rất thương yêu nàng.

Nàng hít sâu một hơi, quỳ gối, rồi sau đó mới bắt đầu bước đi ra ngoài.

Lúc đi ngang qua Tô Tiểu Tiểu thì nàng còn hung hăng mà trừng mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái.

Tô Tiểu Tiểu cũng xem như không thấy gì.

Chờ Hoàng quý phi rời khỏi điện xong, Tô Tiểu Tiểu bắt đầu khẩn trương lên.

Này Thái hậu khí thế quả nhiên thập phần to lớn.

Hơn nữa, giờ này phút này, cả cung điện to như vậy cũng chỉ có Tô Tiểu Tiểu cùng Thái hậu hai người.

Thái hậu chậm rãi xoa xoa chiếc nhẫn khảm ngọc hổ phách trên ngón tay, thần sắc chính là bình bình đạm đạm.

Trên mặt không có trưng ra biểu tình gì…

Thực sự khủng bố.

Bởi vì ngươi hoàn toàn không biết nàng suy nghĩ cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.