Chương trước
Chương sau

Lúc này, Tô Tiểu Tiểu trong lòng mừng thầm.

Nàng tự nhiên là hi vọng Thượng Quan Thanh tật xấu cả đời cũng sẽ không khỏi.

Nói như vậy, Thượng Quan Thanh cũng chỉ có thể bính một mình nàng.

Như vậy là tốt nhất.

Chồng tuyệt đối sẽ không ở bên ngoài …

Thượng Quan Mặc buông tiếng thở dài: “Nhiều năm xem thầy thuốc như vậy, cũng không tốt lên, có lẽ là thiên ý đi.”

Lúc này Thượng Quan Thanh cười cười.

“Thiên ý cũng thế, nhân ý cũng thế, duyên phận nếu muốn tới, thủy chung cũng sẽ đến. Người hữu duyên với thần đệ, cuối cùng có một ngày sẽ xuất hiện.”

Đang nói những lời cuối cùng, cũng không biết có phải hay không Tô Tiểu Tiểu cảm giác sai lầm rồi.

Nàng cảm giác ánh mắt Thượng Quan Thanh vô tình hay cố ý đảo qua về phía nàng.

Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên thấy sắc mặt biến hồng.

Lúc này nàng cảm giác vô cùng may mắn vì mình đeo cái khăn che mặt, bằng không, bằng không những người khác nhất định sẽ thấy được hai má nàng hồng giống như mông khỉ.

Thượng Quan Mặc nghe xong, sắc mặt thoáng thâm trầm, nhưng cũng không tiếp tục nói gì.

Sau đó không lâu, ca múa lại lần nữa tiếp tục.

Tô Tiểu Tiểu tiến đến bên người Thượng Quan Mặc, nói mình không thoải mái, liền đi trước lui ra ngoài.

Vốn Tô Tiểu Tiểu muốn nhẹ nhàng rời đi.

Nhưng là bất đắc dĩ vì cách ăn mặc quá mức rêu rao, muốn nhẹ nhàng là một chuyện vô cùng khó khăn.(vịt: vâng! Chị đang tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa đấy ạ)
Vì thế, khi Hoàng hậu Đoan Mộc Lang Hoàn ly khai vẫn là khiến cho đại đa số người chú ý.

Tô Tiểu Tiểu cũng không phản ứng thế nào, chính là cúi thấp đầu mang theo các cung nhân vội vàng ly khai Chủ Điện.

Thẳng đến khi đã cách Chủ Điện rất xa, Tô Tiểu Tiểu mới dừng bước.

Nàng quay đầu ngắm nhìn phía sau, đêm nay tâm luôn luôn dán tại đầu quả tim mới để xuống.

Nàng nhẹ nhàng thở ra.

Tô Tiểu Tiểu duỗi lưng một cái.

Nàng đối với cung nhân chung quanh nói: “Các ngươi về Phượng Lâm Cung trước đi. Bổn cung vừa mới cảm thấy được buồn phiền, hiện tại cần một mình tán tâm, giải buồn.”

Sắc mặt nhóm cung nhân có chút do dự.

Khuôn mặt Tô Tiểu Tiểu nghiêm lại.

“Bổn cung không có việc gì, các ngươi trở về đi. Nếu các ngươi không đi, Bổn cung sẽ tức giận.”

Nhóm cung nhân lúc này mới vội vàng lên tiếng: “Vâng”.

Chờ sau khi nhóm cung nhân rời đi, Tô Tiểu Tiểu duỗi mạnh lưng một cái.

Thần sắc nàng vô cùng thoải mái.

Mà vừa lúc này, phía sau Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm.

“Như thế nào Hoàng hậu ở một mình ở đây?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.