Nàng đã rất lâu không gặp qua A Bạch.
Nếu A Bạch vẫn cứ không xuất hiện, nàng sợ chính mình sẽ nhịn không được mà đối với một người đàn ông khác động tâm.
Tô Tiểu Tiểu tin tưởng có tình yêu một đời.
Nhưng điều kiện tiên quyết là, hai người đều yêu thương lẫn nhau.
Nhưng là hiện giờ, nàng ngay cả người cũng không thấy đâu, thậm chí còn không xác định được đối phương là có hay không yêu nàng…
Như vậy, nàng thật sự rất khó mà duy trì tình cảm hư ảo này.
Thái độ của nàng đối với Thượng Quan Mặc bây giờ là không cự tuyệt cũng không tiếp nhận.
Nàng thực mâu thuẫn.
Nếu cứ mặc cho thời gian trôi qua như vậy, nàng sợ chính mình sẽ dần dần quên A Bạch.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ như vậy.
Vừa mới rạng sáng ngày thứ hai, Tô Tiểu Tiểu còn chưa có tỉnh ngủ thì Tố Vân bỗng nhiên vội vàng chạy vào trong tẩm điện của nàng.
Tô Tiểu Tiểu có chút không vui.
Tố Vân quỳ gối bên giường.
“Nương nương, thái hậu nương nương ở bên ngoài.”
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên bừng tỉnh.
Cái gì? !
Thái hậu? !
囧, sớm như vậy Thái Hậu đến tìm nàng làm cái gì?
Nàng xoa nhẹ ấn đường đang nhíu chặt, hỏi: “Thái hậu đến tìm bổn cung làm cái gì?”
Tố Vân lắc đầu, “Hồi bẩm nương nương, nô tì không biết. Chỉ là bộ dáng Thái hậu nương nương không hề giống đang mất hứng.”
Dừng một chút, Tố Vân lập tức nói: “Nương nương, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385536/chuong-228.html