Trong lòng Tô Tiểu Tiểu thập phần sốt ruột, tựa như một người đang cực đói, trong tay lại có món ngon mỹ thực, nhưng không thể ăn. Bỗng dưng, Tô Tiểu Tiểu tâm sinh một kế. Nàng bỗng nhiên ôm lấy bụng, sau đó hướng Đoan Mộc Trường Khanh nói: “Ca ca, mau cho xe ngựa dừng lại bên đường, ta muốn đi nhà vệ sinh. Đau bụng.” Đoan Mộc Trường Khanh lập tức thần sắc biến đổi. Hắn chần chờ một chút, nói: “Muội muội, ngươi nhịn một chút, sắp về đến Đoan Mộc phủ rồi” Tô Tiểu Tiểu đột nhiên dồn sức đứng lên trong xe ngựa. “Không được.” Nàng hô: “Dừng xe.” Người đánh xe sau khi nghe được, lập tức tấp vào chỗ trống bên đường dừng lại. Tô Tiểu Tiểu nhíu mi: “Ca ca, ngươi chờ một chút, ta sẽ rất mau trở lại.” Nói xong, cũng không đợi Đoan Mộc Trường Khanh có phản ứng gì, liền lập tức nhảy xuống khỏi xe ngựa, ra vẻ nhìn trái phải xung quanh một hồi, vội vàng hướng tới tiệm cầm đồ chạy tới. Chờ sau khi Tô Tiểu Tiểu chạy vội tới trong tiệm đồ, nàng lén lút từ cánh cửa sổ khép hờ trong tiệm cầm đồ nhìn ra bên ngoài. Phát hiện Đoan Mộc Trường Khanh vẫn còn ở trên xe ngựa thì nàng mới yên lòng. Nàng hít sâu một hơi, chạy vội lên trên gian phòng kia. Vén bức rèm che. Quả nhiên, người đang ngồi bên trong chính là ông chủ ngày trước. Hắn đang ngồi trên ghế bạch đàn, ung dung thưởng thức trà. Tô Tiểu Tiểu cũng không thèm nói lời khách sáo với hắn Nàng đi thẳng vào vấn đề. “Ông chủ, ngươi còn nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385526/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.