Nàng thì khác. Nàng bình thường gọi tên đã trở trành thói quen, là do không có ý thức thời đại của chế độ phong kiến. Nhưng là, Đoan Mộc Trường Khanh lại không giống nha. Hắn là người sinh trưởng trong thời đại chế độ phong kiến điển hình. Hắn từ nhỏ cũng sẽ bị thế gia giáo huấn ý thức như vậy Làm sao có thể gọi thẳng tục danh của hoàng đế đây? Lại nói. Đoan Mộc gia là một thế gia trong kinh thành, nguyện trung thành với hoàng đế. Như vậy, càng hẳn là đối với hoàng đế tôn kính. Tô Tiểu Tiểu đột nhiên cảm giác bản thân từ trong miệng Đoan Mộc Trường Khanh nghe ra đầu mối. Nàng từ trong lòng Đoan Mộc Trường Khanh ngẩng đầu lên, ngửa đầu, nhìn hắn. “Ca ca, vì sao lại nói như vậy đây? Ta là hoàng hậu, hoàng đế là thiên tử, hoàng đế với hoàng hậu, không phải rất xứng đôi sao?” Đoan Mộc Trường Khanh cười lạnh một tiếng. “Thượng Quan Mặc cũng không nghĩ đến, ngôi vị hoàng đế hắn làm sao có?” Vừa mới dứt lời, Đoan Mộc Trường Khanh liền bỗng nhiên ý thức được mình nói sai, hắn bỗng nhiên câm miệng, sau đó nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Tô Tiểu Tiểu. “Muội muội, ca ca tất nhiên sẽ bảo vệ ngươi.” Tô Tiểu Tiểu tiếp tục sững sờ. Rất kì quái! Đoan Mộc Trường Khanh này nói chuyện như thế nào lại kỳ lạ như vậy? Cái gì bảo vệ với không bảo vệ? ! Cái gì gọi là ngôi vị hoàng đế của Thượng Quan Mặc làm sao mà có? Bỗng dưng, Tô Tiểu Tiểu biến sắc. Nàng cảm giác mình không nên nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385523/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.