Thượng Quan Mặc cầm tay Tô Tiểu Tiểu: “Buồn bực sao? Trẫm sai người ở trong Càn Thanh điện dựng sân khấu kịch, để nàng giải sầu được không?” Tô Tiểu Tiểu có chút phản cảm với đụng chạm của Thượng Quan Mặc. Nàng liếc mắt nhìn Hoàng quý phi còn quỳ trên mặt đất, đột nhiên cảm giác Hoàng quý phi này có chút đáng thương. Nàng lơ đãng rút tay của mình về, khoát lên trên mu bàn tay Tố Vân: “Ta hơi mệt chút, đi về nghỉ ngơi đi.” Thượng Quan Mặc cũng không thèm để ý. “Được, chờ sau khi trẫm phê duyệt xong tấu chương, tiếp tục quay lại thăm nàng.” Rồi sau đó, Tô Tiểu Tiểu cùng Tố Vân Ế Vân trở về Càn Thanh điện, Thượng Quan Mặc cũng đi ngự thư phòng phê duyệt tấu chương Hoàng quý phi cúi thấp đầu. Đây là khuất nhục đầu tiên trong đời của nàng. Phu quân của nàng, đối với chính nàng thì đủ kiểu coi thường đủ kiểu xem nhẹ, lại với một nữ nhân khác săn sóc vô cùng tình thâm ý thiết. Này . . . Này bảo nàng làm sao chịu được? “Nương nương, chúng ta trở về đi. Đừng tức giận, đường còn dài mà.” Cung nữ bên người Hoàng quý phi ở bên tai khuyên nhủ. Hoàng quý phi gắt gao cắn môi dưới, thẳng đến mùi máu tươi truyền đến, Hoàng quý phi mới đột nhiên bừng tỉnh. Nàng oán hận nói: “Một ngày nào đó, ta nhất định khiến cho Đoan Mộc Lang Hoàn không chết tử tế được.” Sau đó trên đường Tô Tiểu Tiểu trở về Càn Thanh cung, Tố Vân cùng Ế Vân hai mắt sáng lên. Tố Vân nói: “Nương nương, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385490/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.