Tố Vân vừa nghe, trong lòng mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng càng nhiều hơn là kinh hỉ. Nghe xong lời nói này, cũng đủ để thấy Hoàng đế bệ hạ đối với Hoàng hậu nương nương cỡ nào yêu thương. Chậc chậc. Ngày nương nương xuất đầu đã đến rồi đây! Sau khi thái y nghe nói xong, chân cũng đứng không vững. Thân thể hắn run run rẩy rẩy. Thái y chính là liều mạng khấu đầu. “Thần nhất định sẽ cố hết sức chữa khỏi bệnh cho Hoàng hậu nương nương” Thượng Quan Mặc vẻ mặt âm trầm. “Trẫm cần nhất định, không phải hết sức.” Giờ này khắc này, sắc mặt hoàng đế tràn đầy mây đen… Nhìn kỹ, tựa hồ còn có thể cảm giác ra có tia chớp xẹt qua trên mặt. Thái y giật mình lại càng hoảng hốt. Y thuật của hắn tự nhiên là inh. Bằng không cũng sẽ không làm thái y trong hoàng cung. Nhưng là! Kết quả chẩn đoán bệnh của hắn, Hoàng hậu thật sự là cảm nhiễm phong hàn mới có thể phát sốt như vậy. Hắn cho dùng thuốc cũng đều không có sai. Đây là không thể nghi ngờ. Lại nói, bệnh như vậy, chắc chắn là chữa trị như vậy. Nhưng là, hắn thật sự không biết, vì cái gì sau khi uống thuốc, Hoàng hậu vẫn là hôn mê bất tỉnh, thậm chí sốt cao không ngừng. Hắn có thể kết luận chính là, phương thuốc mà hắn kê không có vấn đề. Nhưng là … Nguyên nhân làm cho đến giờ Hoàng hậu vẫn chưa khỏe lên. Hắn thật sự không biết Bỗng nhiên, thái y hai mắt tỏa sáng. Lúc trước trong hoàng cung không phải đồn đãi Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385478/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.