Đoan Mộc Lang Hoàn, hắn như thế nào cũng muốn cùng nàng đấu cả đời này. Tô Tiểu Tiểu không nói. Vốn nàng cũng đã tâm lạnh, thân lạnh, hôm nay rốt cuộc nàng lại một lần nữa lạnh từ đầu tới chân. Giống như bị người dùng nuớc đá dội từ trên đầu xuống. Lạnh đến mức khiến đáy lòng nàng rét run. Nàng gắt gao mím môi, cứ như vậy nhìn Thượng Quan Mặc. Thẳng đến khi có thị vệ giữ chặt bên người nàng, nàng mới đột nhiên hoàn hồn Tô Tiểu Tiểu như trước lắc lắc ống tay áo ướt đẫm. Nàng ngửa đầu cao ngạo nói: “Ta tự đi. Không cần làm phiền các ngươi.” Thị vệ cũng không dám nói thêm gì. Mặc dù ý chỉ của bệ hạ nói là phải đem hoàng hậu biếm vào lãnh cung. Nhưng là không ai không biết, hoàng đế có thể đem hoàng hậu biếm lãnh cung, cũng có thể đem hoàng hậu ra khỏi lãnh cung, lại hưởng thụ tôn vinh vô thượng. Hơn nữa nha. Đây là hoàng hậu. Hoàng hậu! Hoàng hậu dù có thất sủng thì vẫn là hoàng hậu nha. Phi tử có thể dễ dàng phế bỏ. Nhưng là hoàng hậu thì sẽ rất khó. Ở tại Trường Nhạc vương triều, phàm đã trở thành hoàng hậu, trừ khi chết đi, hoặc là gây ra lỗi lầm nghiêm trọng, ví dụ như ám sát hoàng đế vân vân…. mới có thể phế bỏ. Dù sao, hoàng hậu là người đứng đầu lục cung, hơn nữa là trải qua ngàn chọn vạn tuyển mới tuyển được ra Mà hoàng hậu trước mắt, còn có tiên đế làm bùa hộ mệnh. Cho dù hoàng hậu có thế nào, hiện giờ hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385464/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.