Nghe được câu này, Tô Tiểu Tiểu thập phần kinh hỉ. Nàng hoàn toàn không nghĩ đến Ế Vân sẽ nói ra như vậy. Tô Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở: “Được được được, có cam đoan của ngươi, Bổn cung càng thêm yên tâm. Chờ bổn cung làm xong sản phẩm mới sẽ thưởng cho các ngươi đầu tiên.” Tố Vân cùng Ế Vân nói cảm tạ xong, liền đi truyền đạt mệnh lệnh Tô Tiểu Tiểu lập tức vào căn phòng nhỏ mà mọi người đều cho rằng thập phần thần bí trong Phượng Khôn Cung Tô Tiểu Tiểu ở trong phòng nhỏ trang điểm và thay quần áo. Nàng chọn ra bộ quần áo bình thường nhất của Đoan Mộc Lang Hoàn. Không có biện pháp, Đoan Mộc Lang Hoàn là Hoàng hậu, y phục của nàng không thể không xa hoa, coi như thật sự không xa hoa, sau khi mặc rời khỏi đây, cũng dĩ nhiên sẽ bị người ta đánh cướp a. Xem trên quần áo đính đầy trân châu, lớn có nhỏ có, màu sắc lấp lánh… Chính nàng còn muốn chiếm làm của riêng, càng khỏi phải nói người khác. Bất quá hoàn hảo cuối cùng Tô Tiểu Tiểu cũng tìm ra một món đồ đã lâu không được dùng tới, nhưng lại là loại quần áo mà chính nàng ưa thích. Sau khi mặc xong quần áo, Tô Tiểu Tiểu tính cũng đã mất một canh giờ, cũng nên xuất phát. Cuối cùng, nàng liếc mắt nhìn chính mình trong gương đồng. Trên đầu vẫn như trước chỉ đội Linh Lung Bảo Ngọc trâm, là A Bạch tự mình cài trên đầu nàng, nàng luyến tiếc không muốn bỏ xuống. Trong lòng nàng không khỏi một hồi ôn nhu. Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385460/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.