Chương trước
Chương sau

Tô Tiểu Tiểu cười cười.



Đám phi tần của hắn sắc mặt là thập phần khó coi, nhưng là vẫn phải làm bộ vô cùng cao hứng đến chúc mừng Hoàng đế.



“Chúc mừng bệ hạ.”

“Chúc mừng bệ hạ.”



“Bệ hạ một lần nữa thấy được Lệ phi muội muội, nhất định là duyên phận do trời ban nha.”



Thái Hậu hung hăng trừng mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu liếc mắt một cái, cũng nói: “Mấy ngày không thấy, Hoàng hậu nhưng thật ra hiểu biết rất nhiều.”



Tô Tiểu Tiểu chính là thản nhiên cười, không nói một lời.



Nàng thùy mi cười lạnh.



Những lời nói vừa rồi không chỉ đem việc Đoan Mộc Lang Hoàn hãm hại Lệ phi phiết nhất thanh nhị sở, lại còn làm cho Hoàng đế không còn tâm tư đối với nàng, tạm thời chuyển đến tân phong Lệ phi.



Bằng không Hoàng đế cả ngày nghĩ cùng nàng ooxx, nếu hắn thật sự cường đến, nàng cũng thật là không thể chống cự.



Về phần Lệ phi này, dù cho đám phi tử của hắn vô cùng sợ hãi nàng sẽ lại được sủng ái, nhưng riêng Tô Tiểu Tiểu nàng không có chút nào để ý.



Càng được sủng ái, Tô Tiểu Tiểu nàng càng vui mừng.



Dù sao trong tim đám phi tử này là Hoàng đế, mà trong tâm của Tô Tiểu Tiểu nàng là Bạch Nhất.



Chỉ cần hoàng đế không bính nàng, quản hắn bính ai đâu!



Cho dù hắn muốn cùng với thú vật, nàng cũng hai tay đồng ý. (vịt: ặc ặc! Bó tay chị rồi. Em không còn gì để nói lúc edit đoạn này)


************ tâm cơ hảo trọng đường ranh giới ******************************************************



Vào lúc ban đêm, Thượng Quan Mặc làm cho Lệ phi mới phong thị tẩm.



Tô Tiểu Tiểu ngủ thật sự an ổn, trong mộng nàng còn nhìn thấy nàng cùng A Bạch ở trên đám mây nói tâm tình, sau đó nắm cái tay nhỏ bé, hôn cái cái miệng nhỏ nhắn, tái … Làm chút ox. (vịt: ặc ặc … Mộng xuân. Mẹ ơi)


Sau khi Tô Tiểu Tiểu tỉnh lại, vẻ mặt đỏ bừng.



Ai nha nha.



Giấc mộng này khiến người ta rất xấu hổ nha.



Như thế nào có thể mơ thấy cùng A Bạch ooxx nha!



Không nên không nên!



Rất xấu hổ!



Bất quá, trong mộng dáng người A Bạch thập phần tốt. Nay nhớ tới, Tô Tiểu Tiểu cũng không khỏi mặt đỏ tai hồng.



Nàng không khỏi tự nhủ nói: “Thật hy vọng sẽ có một ngày này nha.”



Vừa mới dứt lời, Tố Vân cùng Ế Vân liền bưng dụng cụ rửa mặt vào.



Tố Vân cùng Ế Vân vẻ mặt căm giận bất bình.



“Ai nha, nương nương, ngài không biết đâu. Bệ hạ hôm nay không có lâm triều đâu.”



“Đều do cái kia Lệ phi. Trời sinh dụ dỗ, làm cho bệ hạ không đi lâm triều.”



“Hoàng hậu nương nương, kỳ thật nếu tối hôm qua ngài không mở miệng nói, Lệ phi là không có khả năng dễ dàng như vậy biến thành phi tử.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.