Tô Tiểu Tiểu thật cẩn thận thu khế đất. 
Nàng nhìn cửa hàng. 
Trong lòng là tràn đầy vui mừng. 
Nàng có cửa hàng của chính mình. 
Oa ha ha ha. 
Hôm nay ra cung quả nhiên không có đến không một chuyến. 
Cái này có phải gọi là cả sự nghiệp và tình yêu đều được? 
Một bên Vân Thư gặp Tô Tiểu Tiểu mặt mày hớn hở, trên mặt có loại tình cảm vui sướng. 
Hắn cũng từ từ cười nói: “Tiểu Tiểu, ngươi chuẩn bị bán cái gì đâu?” 
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, cười thần bí. 
“Chờ cửa hàng của ta khai trương, ngươi sẽ biết.” 
Vân Thư thấy thế, cũng không lại hỏi đi xuống. 
Dừng lại, hắn cười nói: “Về sau chúng ta liền xem như lân phô.”(cửa tiệm hàng xóm của nhau) 
Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu, theo thói quen vươn tay, nói câu: “Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” 
Vừa nói xong, nàng liền sửng sốt một chút. 
Sau đó ngượng ngùng thu hồi tay, đại lực gõ đầu mình. 
“Xin lỗi, ngượng quá. Ta quá mức cao hứng, nhất thời quên nơi này …” 
Lời này còn chưa nói xong, Tô Tiểu Tiểu lại lại vỗ vỗ đầu mình. 
“Ha ha, Vân Thư ngươi coi như ta cái gì cũng chưa nói đi. Ta chỉ là quá mức cao hứng, cho nên có chút thất thường.” 
Vân Thư cười cười. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385427/chuong-119.html