Cổ đại không giống như hiện đại, có thể theo từng tháng trả góp, hoặc là đặt cọc trước cái gì, chỉ cần ngươi nghĩ mua, nhất định phải nhanh chóng thanh toán tiền, một phân một hào cũng không thể thiếu.
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu mị hí mắt.
“Vân Thư công tử, ngươi ở giữa buôn bán lời không ít phí dụng đi.”
Vân Thư này tuy rằng bắt đầu là vì nàng giải vây, sau mới mang nàng đi tìm cửa hàng.
Nhưng dù sao thương nhân cũng có bản sắc thương nhân.
Việc này, cũng có thể coi là một chút giúp đở nhỏ, từ Vân Thư ở giữa định đoạt cũng được.
Cũng giống như việc bán phòng của các đại lý ở hiện đại, bán ra một phòng ở trong khu nhà, đại lý sẽ ít nhiều được trích phần trăm.
Mà Vân Thư, hẳn chính là làm loại công tác giống như những người trong đại lý.
Vân Thư vừa nghe, đầu tiên là kinh ngạc một chút, rồi sau đó cười nói: “Như thế xem ra, Tiểu Tiểu cũng không phải lần đầu tiên thương hành.”
Tô Tiểu Tiểu thực khách khí nói: “Cũng là vì muốn kiếm cơm ăn mà thôi. Vân Thư công tử, có thể giảm chút bạc nữa hay không?”
Vân Thư rất là khó xử, hắn nhìn nhìn Tô Tiểu Tiểu.
“Nhiều nhất cũng chỉ một trăm lượng bạc.”
Tô Tiểu Tiểu cũng thực khó xử: “Có thể hay không giảm thêm một chút? Năm trăm lượng bạc?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385415/chuong-107.html