Vân Thư nghe xong, trong lòng đối Tô Tiểu Tiểu càng là thưởng thức.
Hắn hỏi: “Không biết phương danh cô nương là …”
Do dự, hắn lại nói: “Nếu cô nương không muốn nói, cũng không làm sao. Ta hiểu được.”
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: “Cái gì có nguyện ý hay không, tên cũng không phải là điều gì đó không thể cho ai biết. Ta họ Tô, tên Tiểu Tiểu.”
Vân Thư chỉ cảm thấy cô nương trước mắt hào khí tận trời, thật vừa ý hắn.
“Nguyên lai là Tô cô nương.”
Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.
“Vân Thư này, ngươi nói ngươi buôn bán, ngươi là làm sinh ý về cái gì?”
Vân thư đáp: “Bán tơ lụa.”
Nguyên lai là bán tơ lụa …
Tô Tiểu Tiểu trong lòng nghĩ như vậy.
Nói, Vân Thư này, thật sự là nhìn từ đầu tới đuôi, đều rất khó nhìn ra được là một người bán tơ lụa.
Mới gặp lần đầu tiên, Vân Thư khiến cho nàng có cảm giác chính là từ học đường đi ra.
Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu: “Hắc hắc, hóa ra là bán tơ lụa. Cửa hàng của ngươi bán? Sinh ý có được không?”
Vân Thư cũng gật đầu.
“Quả thật là bán ở cửa hàng, sinh ý hoàn hảo, không phải rất hỏa vượng, cũng sẽ không quá kém, còn có thể sống tạm.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, trong lòng vui vẻ.
“Vậy ngươi lúc trước khi đi vào kinh thành, phải đi chỗ nào mở cửa hàng? Cần đi quan phủ đăng kí sao? Vẫn là có cái gì trình tự kể lại chút coi?”
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385413/chuong-105.html