Sắc mặt A Nô thoạt nhìn có chút bất mãn, hắn nói thầm một tiếng: “Có chút lớn.” 
Tô Tiểu Tiểu nghe thấy âm thanh nói thầm này. 
“Làm sao mà lớn? Bổn cô nương hai mươi tuổi, vừa lúc là cái hoa quý niên kỉ linh. Như thế nào mà lớn?” (hoa quý niên kỉ là cái gì vịt không biết ta. Vịt đoán nghĩa là độ tuổi vừa tròn đẹp. Nhưng mà diễn đạt như thế thấy không hay nên để nguyên nha) 
Trong lòng A Nô cảm thấy một phen bi phẫn. 
Vốn là, khó gặp một nữ tử mà nắm tay công tử cũng sẽ không làm công tử phun, hắn là muốn hỏi rõ ràng một chút. Chẳng qua, hai mươi tuổi quả thực có hơi lớn một chút. 
Công tử nhà hắn phải tìm nữ tử mười tám mới đúng. 
Tô Tiểu Tiểu trừng lớn ánh mắt: “Ở quê của ta, nữ tử hai mươi tuổi còn chưa có xuất giá đâu.” 
Lời này vừa ra, thần sắc A Nô lại biến đổi. 
Hắn thực dễ dàng đem những lời này của Tô Tiểu Tiểu cùng nhau đi vào. 
Ngô, còn không có xuất giá nha. 
Thật là chuyện tốt. 
Nếu về sau công tử không tìm được nữ tử, Tô cô nương vẫn là có thể chấp nhận được. 
Thần sắc A Nô rốt cục bình tĩnh xuống dưới, lúc này hắn lại ngoan ngoãn trốn ở góc phòng không nói. 
Bạch Nhất lúc này cười cười: “Tô cô nương xin đừng trách, A Nô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385397/chuong-89.html