Sau khi Thượng Quan Mặc ly khai Phượng Khôn Cung, cước bộ như trước có chút phù phiếm.
Hắn vô luận nghĩ như thế nào cũng nghĩ không đến, trong đêm khuy khoắt sẽ nhìn thấy Hoàng hậu hé ra khuôn mặt người không giống người, quỷ không giống quỷ.
Kia khuôn mặt quá trắng thật sự là …
Hoàng đế dậm chân một cái.
Hắn lúc này nhớ tới lời của Tô Từ.
“Bệ hạ, ngài đây là đối với Hoàng hậu nương nương động tâm.”
Hoàng đế mắt hổ trừng trừng.
Phi.
Động tâm?!
Đối với bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, đánh chết cũng không có khả năng hắn động tâm.
Rất không có phẩm vị!
Thượng Quan Mặc trong lòng còn đang sợ hãi, vừa rồi hắn mang dục vọng cực đoan đến nhìn Đoan Mộc Lang Hoàn, không nghĩ tới dục vọng còn chưa biểu đạt, lại bị khuôn mặt đáng sợ của nàng đánh lui mất. (vịt: Haha đáng đời anh. Già rồi mà còn sợ ma thế!)
Vừa lúc này, trên đường đi gặp cung điện của Thục phi.
Hoàng đế một bụng hờn dỗi, đang lo không có địa phương phóng thích.
Mắt thấy Thục phi ngay tại bên trong, Hoàng đế không khỏi nhớ tới công phu trên giường tuyệt vời của Thục phi, hắn tâm ngứa, không muốn nghĩ nhiều liền đi vào.
Lúc này đã là nửa đêm.
Thục phi đã sớm đi ngủ.
To như vậy cung điện thập phần im lặng, chỉ có vài cái thủ vệ đang ngủ gà ngủ gật canh giữ.
Hoàng đế cũng không giống như lúc tiến Phượng Khôn Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385375/chuong-67.html