Hoàng quý phi cũng xấu hổ với người trong nhà, nàng cố kiềm nén cơn thịnh nộ của mình. 
“Ngự y, mặt của ta rốt cuộc là có chuyện gì?” 
Ngự y mím mím môi, uốn lưỡi vài lần, chuẩn bị tìm lời để nói, Hoàng quý phi mắt lạnh đảo qua, lạnh lùng nói: “Bản cung muốn nghe lời nói thật.” 
Ngự y đành phải rất thành thật đáp: “Nương nương, hạ thần xin được nói lời chân thật. Nguyên nhân phát bệnh của Nương nương rất kỳ lạ, thần cùng ngự y trong Ngự Y Viện tra tìm hồi lâu, trước sau vẫn chưa tìm được nguyên nhân. Những thức ăn mà nương nương đã dùng trước đó mấy ngày, cũng kiểm tra qua, không tra ra được nguyên nhân gì.” 
Hoàng quý phi cau mày. 
Vừa khéo, đúng lúc nhìn vào trong gương thấy chính bộ dáng mình. 
Ngày thường, nàng nhíu mi, có thể nói là Tây Thi âu sầu, xinh đẹp khiến người ta thương tiếc…… Nay, cũng nhíu mi, quả thực chính là Đông Thi nhăn mặt mà(trong truyền thuyết, Tây Thi đau bụng nhăn mặt rất đẹp, Đông Thi bắt chước thì lại quá xấu),xấu độc xấu đáo…… 
Hoàng quý phi nổi xung thiên. 
“Bản cung mặc kệ, bản cung hạn cho ngươi trong vòng ba ngày tra ra được nguyên nhân, nếu không thì ngươi thu dọn hành lý về nhà đi.” 
Ngự y quả thực là không có cách nào. 
Đây là chủ tử mệnh lệnh, không được cũng phải gắng làm…… 
Làm tôi tớ cho người, quả nhiên là phải chịu sự khinh bỉ mà. 
Ngự y đi rồi, Hồng Thường quay trở về. Nàng rất cẩn thận dè dặt xem mặt nương nương nhà mình, sau đó liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385317/chuong-9.html