'' Bởi vì tình yêu đầu luôn luôn đẹp nhất,
mối tình đầu tựa như loài hoa hé nở khi mùa xuân đến.
Như một đứa trẻ, mối tình đầu ấy đơn sơ bơ ngỡ.''
~ Illa Illa~ Juniel~
------------------------------------------Dải phân cách đáng yêu của Cô Cô Mạn Vân~
Năm năm sau.
Bóng nam nhân cao cao tại thượng tịch mịch đứng ngắm những khóm mẫu đơn sau Ninh Vân điện, nơi trước kia nữ nhân kiều diễm năm đó nở nụ cười tươi rực rỡ, khiến tim hắn hẫng nhịp, nữ nhân đi rồi, nàng đi thật rồi, nàng hư quá, rõ ràng đã hứa sẽ ở nhà ngoan ngoãn trông hai bảo bảo đợi hắn dẹp loạn trở về, hư quá, vậy mà tâm hắn lại đau đến thế này, nước mắt nam nhân không ngăn được khẽ chảy dài.
Tiểu Phúc Tử lặng lẽ cúi xuống, không nói gì, có những nỗi đau quá lớn khiến sự im lặng cứ thế gặm nhấm tâm can, hoàng thượng tiều tụy đi nhiều quá, năm đó, chiến sự đột nhiên hỗn loạn, cháu trai của Mông Cổ Vương là Thập Tín may mắn thoát chết, đã âm thầm tập hợp quân lính dấy binh tuyên chiến cướp lại thành, thân là bảo hộ của người dân Mông Cổ, hoàng thượng thân chinh đi dẹp loạn, rất may Thân tể tướng sớm đã phát hiện có điểm lạ, cuối cùng cũng diệt tận gốc rễ bọn ác, đem lại hòa bình ấm no cho muôn dân. Chiến trận hoàng thượng kiên cường bao nhiêu, thì trong cung, hoàng hậu lại kiên cường bấy nhiêu.
Nữ nhân một thân trường phượng bào đỏ thẫm ánh mắt kiên cường, đôi con ngươi trong trẻo lãnh đạm đứng từ xa quan sát khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-chi-sung-minh-nang/542243/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.