Nếu có ai đó bật cười thật lớn thì ắt là vì anh rồi.
Nếu em chết đứng thì đó chắc hẳn là vì anh.
Nếu mắt em nhòa lệ thì cũng là do anh luôn đó.
Dư chấn nào có ập đến thì còn ai là lý do ngoài anh nữa~ Heart~ IU~ Producer ost~
---------------------------------------------------------Dải phân cách đáng yêu của Cô Cô Mạn Vân~
Viễn Chinh chi quân.
Trong đêm tối, hai thân ảnh như lửa nồng quyện chặt vào nhau, giữa bọn họ dường như không tồn tại một kẽ hở. Ân Tiểu Tiểu thở dốc, hai tay trắng nõn vòng qua cổ nam nhân, đôi con ngươi trong veo chớp chớp đầy mê hoặc.
'' Hoàng thượng, hoàng...''
Triệu Khuông Dẫn cúi xuống, che lấp đi cánh môi hồng nộn có chút uất ức khiếu nại khi không theo kịp tốc độ luật động của hắn.
'' Gọi trẫm là Dẫn, nàng gọi đi!'' Hắn cảm thấy hạ thân như lửa đốt, chỉ muốn một lần lại một lần nữa vùi sâu vào cơ thể ấm áp của nàng, thân thể hắn là của nàng, trái tim hắn cũng của nàng, chỉ của một mình Ân Tiểu Tiểu nàng mà thôi!
'' A Dẫn, A Dẫn, chậm lại một chút... thiếp không chịu nổi... A Dẫn!'' Ân Tiểu Tiểu hốt hoảng hét toáng lên, hạ thân dòng suối ấm áp mị hoặc của nữ nhân khẽ chảy xuống. Nàng rụng rời hết chân tay, chỉ có thể bám vào hắn, lắng nghe tiếng thở dốc quyến rũ của nam nhân.
'' Ngoan nào, Tiểu nhi, nàng có muốn trẫm không?'' Má Ân Tiểu Tiểu một tầng lại một tầng đỏ ửng, cánh môi hồng nộn ướt át hôn lên chóp mũi hắn, mà tư vị môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-chi-sung-minh-nang/542238/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.