~ ''Trái đất vẫn cứ xoay vòng không gì là
Không thể tìm lại, không thể gặp lại
Không thể có nhau dù ta chưa từng biết
Ngày vẫn cứ rộn ràng, người đến nhẹ nhàng
Vì tình yêu vẫn đang ở đây giữa thế gian ''~
Viễn Chinh chi quân
Nam nhân một thân trường bào uy nghi ngồi trên trường kỉ, cả người tỏa ra phong thái hào sảng của bậc đế vương cao cao tại thượng. Ánh mắt như cũ rơi vào thân ảnh nam nhân vừa mới bước vào doanh trại, cuối cùng thì nhị đệ cũng đã đến, việc tập trung quân binh lần này tạm thời ổn thỏa.
'' Vi thần tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!'' Triệu Khuông Tú cúi đầu, trước vị hoàng huynh vô cùng xuất chúng này, hắn luôn là ngưỡng mộ cùng khâm phục.
'' Miễn lễ, nhị đệ, lần này trên đường đi không gặp phải trắc trở gì chứ?''
'' Thưa hoàng thượng, có vẻ như suy đoán của người đã đúng, quân Mông Cổ chắc chắn đã nghi ngờ, nhưng lý do chúng vẫn áng binh bất động, quả thật thần..'' Triệu Khuông Tú tiến đến bàn đã trải sẵn tấm bản đồ địa thế Viễn Chinh rộng lớn, ngón tay thon dài chỉ vào một thung lũng hẹp, ánh mắt thoáng có chút chần chừ.
Triệu Khuông Dẫn đứng dậy, từ từ tiến lên phía đó, mắt chăm chú nhìn vào tấm bản đồ, khả năng lần này nếu làm tổng tiến công sẽ không đơn giản, quân Mông Cổ hiểu địa hình ở đây hơn quân ta rất nhiều, chỉ dựa vào điểm này thôi,những ngày tới đây, việc vi hành khảo sát trận địa phải gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-chi-sung-minh-nang/542231/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.