Sau hai năm, người thức dậy đầu tiên vẫn là Triệu Khuông Dẫn, sau hai năm, mỗi khi mở mắt ra, nàng vẫn là người đầu tiên hắn nhìn thấy. Nữ nhân năm ngón tay nắm chặt bàn tay hắn, thân thể mềm mại không một mảnh vải che thân hiện lên nhiều dấu hôn mãnh liệt nằm gọn trong vòng tay nam nhân, cánh môi nàng bị cắm mút đến sưng đỏ, đêm qua, hắn quả thực có uống rượu, nhưng hắn biết được mình muốn gì, hắn muốn nàng, chỉ muốn một mình Ân Tiểu Tiểu nàng, đứng trước nàng, hắn không thể kiềm chế bản thân mình, mặc kệ có bao nhiêu thù hận, giây phút ây, hắn chỉ hận không thể cùng nàng hòa làm một. Triệu Khuông Dẫn ngơ ngẩn ngắm nhìn nữ nhân trong lòng, hắn.. hắn nhớ nàng lắm, hắn vẫn còn rất yêu nàng, chỉ là, một mình hắn có thể làm được gì? Nàng mãi mãi vẫn không ngoảnh lại nhìn hắn, Ân Tiểu Tiểu, tại sao nàng có thể tàn nhẫn đến như thế?
Triệu Khuông Dẫn thở dài cay đắng, hắn nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên cho nàng, nữ nhân kiều diễm ưm nhẹ, lại vùi đầu vào ngủ tiếp. Hắn ngồi dậy, với lấy long bào khoác lên người, sáng sớm nơi Viễn Chinh lạnh giá, bóng dáng nam nhân cao cao tại thượng thâm trầm đứng nhìn vào hư vô, ánh mắt buồn bã, đau đớn.
--------------------------------------------Dải phân cách đáng yêu của Cô Cô Mạn Vân~
Lan Phát Điện.
'' Không, không phải, ta không giết ngươi, ta không giết ngươi!'' Tiếng nữ nhân thất thanh truyền ra từ trong sương phòng. A Đề Mi Hương bật dây, nàng lại gặp ác mộng, không phải, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-chi-sung-minh-nang/542229/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.