Sáng sớm tại Ninh Vân điện
Thượng cung đại quan theo cảm nhận của Ân Tiểu Tiểu chính là một bà chị nhìn có vẻ dữ dằn, độ tuổi rơi vào khoảng tầm bốn mươi bốn lăm, lời nói thét ra lửa, riêng Ân Tiểu Tiểu thì thấy không sao, các nàng tiểu thư trang nhã e thẹn đứng bên cạnh nàng mới thực khổ sở. Thân hình gầy gò của các nàng ấy đều rung lên sau mỗi lẫn thượng cung đại quan mở miệng, chỉ có duy nhất hai vị tiểu thư Ân Tiểu Tiểu nhìn không quen mắt lắm, đứng đầu hàng bên kia phong thái thực bình tĩnh, nói cho cùng nàng cũng không biết là bình tĩnh hay là đang giấu vẻ sợ sệt bên trong nữa.
'' Ân chủ tử!'' Thượng cung đại quan bước tới trước mặt Ân Tiểu Tiểu, hét lớn.
Ân Tiểu Tiểu đang lơ mơ buồn ngủ cũng giật mình, đứng nghiêm, hét lớn '' Có!''
Làm mấy vị tiểu thư đứng cạnh cũng bụm miệng cười, thượng cung đại quan lườm bọn họ một cái, lần này bà ta tức đến đỏ mặt, nhưng vẫn cố hạ giọng '' Ân chủ tử, đứng nghiêm trang một chút, lần sau còn để nô tài thấy dáng điệu này một lần nữa thì vị trí trên bảng sẽ tụt xuống một bậc, đã hiểu chưa?''
Ân Tiểu Tiểu gật đầu, bộ dạng không mấy quan tâm, thượng cũng đại quan kia cảm thấy trong mắt Ân Tiểu Tiểu không có mình, hừ một tiếng tiến lên đầu hàng.
Nàng cảm thấy ống tay áo bị giật giật một cái, liền ngoảnh về phía sau, à, là Uy Vân tiểu thư. Uy Vân rụt rè nở nụ cười với nàng, thì thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-chi-sung-minh-nang/264950/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.