Dùng cơm xong Tô Đình không nán lại lâu dù sao hoàng đế kiêng kỵ Tô gia nếu như trước khi ra biên quan mà ở lại lâu trong tướng phủ thì chẳng khác nào đem nhược điểm đưa vào tay gian thần, bọn chúng chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này để nói vào tai đế vương những ý nghĩ bất lợi đối với Tô gia.
Tô Đình không muốn trước rời đi còn mang đến những thứ gây hại đến với gia đình mình, đáng lẽ nàng không nên trở về nhưng bởi vì lo lắng đây sẽ là lần cuối cùng mình được gặp lạ người thân của mình. Đao thương không có mắt không một ai có thể nói trước được một khi chiến tranh diễn ra thì sẽ có thể an toàn trở về.
Từ trước tới nay càng là tướng lĩnh càng phải làm gưng cho binh sĩ không phai ai cũng xem binh sĩ là con tốt thí để bản thân nấp mốt cách an toàn ở phía sau, trung tướng là thế mà Tô gia càng trọng tình rọng nghĩa hơn. Chỉ cái là dũng binh thì chính là huynh đệ, người càng được lòng huynh đệ càng là một trung thần là một tướng lĩnh giỏi. Đối với Tô Đình những binh sĩ dang chấn thủ biên cương chính là người một nhà, nàng chấp nhận dẫn binh không chỉ vì quốc gia này mà còn vì những binh sĩ vô tội bởi một quyết định sai lầm của đế vương mà bị đẩy vào vạn kiếp bất phục.
Nơi được xem là biên cương chính là cánh cổng để vào lãnh thổ của đất nước, nếu như thật sự hai tay dân thành thì chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-to-dinh/2981793/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.