Phạm Tử Tử đang ở nhà, an nhàn nghỉ ngơi trên chiếc giường ấm áp của mình,nàng dụi dụi mắt, khẽ chớp đôi lông mi dài rồi ngồi dậy.
- Mấy giờ rồi nhỉ? - Căn hộ của nàng khá rộng, nhưng không ai ở ngoại trừ nàng ra.
Phạm Tử Tử xỏ chân vào dép, lết người vào phòng tắm.
Tự ngắm mình trong gương, nàng khẽ cười. Nhan sắc này đã bao lâu nay nàngkhông hề cho mọi người thấy, tính cách trẻ con nàng cũng phủ lên một lớp băng cực dày.
Phạm Tử Tử chải tóc, tóc nàng mượt như suối, đenláy dịu dàng, đây là công sức nàng nuôi dưỡng bấy lâu nay, nếu ai đemtóc nàng đùa bỡn nàng sẽ không ngại bóp cổ người đó.
Hôm nay nàng đã xin bệnh viện nghỉ một ngày để về quê, lâu rồi vẫn chưa đến thăm dìcủa nàng. Phạm Tử Tử đeo lên vai chiếc ba lô xanh rồi khoá cửa phònglại.
- Alô, cậu tới chưa?
- Tớ gần tới rồi, cậu xuống đi.
Phạm Tử Tử tắt điện thoại rồi bước xuống dưới nhà. Thoái Liễu Hoa là cô bạnthân từ hồi Trung học của nàng. Cả hai người đều biết sở thích của nhau, khi Liễu Hoa định nói gì thì y như rằng, Phạm Tử Tử sẽ đoán được câu kế tiếp của cô.
Liễu Hoa tính cách nhẹ nhàng, nói năng dịu dàng aicũng thích. Phạm Tử Tử năng động, hay nghịch ngợm. Hai người như nướcvới lửa.
Đến khoảng giữa trưa, chiếc xe khách đưa Phạm Tử Tử vàLiễu Hoa đến một làng hoang vắng, Phạm Tử Tử nhảy xuống, ngó nghiêng ngó dọc tìm ai đó.
- Tiểu Tử, kiếm ai sao? - Liễu Hoa đặt tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tinh-ranh-duoc-hoang-thuong-cung-chieu-het-muc/50558/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.