Nàng ngồi vuốt ve Bạch Thố trong vườn,đôi chân nàng khẽ đu đưa xích đu.Bạch Thố là một chú thỏ nàng cứu được ở núi Dã Vu khi nó rơi vào bẫy của thợ săn.Và bây giờ nó là sủng thú của nàng.
Lại nói đến lên núi Dã Vu,nàng vì cứu Bạch Thố mà không thể tham gia lễ tế,rất tiếc nga.
-”Tỷ tỷ làm gì mà ngẩn ngơ vậy?”
Tiểu Ý đặt đĩa bánh quế hoa xuống bàn rồi đứng đẩy xích đu cho nàng.Ái Nguyệt chán nản than thở:
-”Ta thực sự chán nản ở trong phủ rồi,buồn tẻ lắm!”
-”Tỷ thêu khăn tay đi!”
Nàng đứng lên,chống nạnh trông vô cùng ra dáng “mụ đàn bà đanh đá”,ghê gớm trả lời:
-”Ta thêu được gần một bao khăn tay lụa rồi đấy,sắp mở cửa hàng được rồi đấy!”
Tiểu Ý cười hì hì,gãi đầu gãi tai:
-”Em quên!”
Nàng đang chí chóe ầm ĩ với Tiểu Ý thì một a hoàn từ đâu đó chạy đến chỗ nàng,hớt ha hớt hải nói:
-”Bẩm tiểu thư,thánh chỉ đến!”
Thánh chỉ?
Nàng ngu ngơ quay sang hỏi Tiểu Ý:
-”Thánh chỉ là cái gì?”
Tiểu Ý và a hoàn suýt ngã ngửa,Tiểu Ý đưa tay lau mồ hôi,miệng trả lời:
-”Là điều mà đương kinh hoàng thượng ban ra cho ai đó,và người đó phải thực hành!”
Nàng gật gù,đi theo a hoàn đến đại sảnh:
-”Nguyệt nhi,mau đến lãnh thánh chỉ!”
Nàng vừa đến mẫu thân liền kéo nàng quỳ xuống.Vị nam nhân mặc bộ đồ màu xanh lục,cất giọng nói “đặc trưng”nghe phát hiểu luôn là công công:
-”Phụng thiên thừa vận,hoàng đế chiếu viết:Nhị tiểu thư Hoàng Ái Nguyệt phủ tể tướng xinh đẹp,hiền thục,nhân hậu ôn hòa,cầm kì thi họa nay phong ban tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tinh-quai-nang-ngoi-yen-cho-tram/68719/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.