Cũng đã một năm kể từ ngày nàng nhận lại mẫu thân và trở thành công chúa.Dịch Hư quốc như hổ thêm cánh khi có nàng là công chúa đương triều.Ở Dịch Hư quốc,nam nữ đều bình đẳng.Hậu cung cũng có thể tham gia vào việc chính sự.
Dịch Hư quốc từ một nước thấp cổ bé họng,chỉ biết trong chờ vào các nước mạnh hơn thì giờ đây đã có thể độc lập kinh tế,lương thực,kênh mương.Đến mùa nước dâng cao,dân chúng không còn lo sợ phải chạy lũ nữa.
-” Vụ này lại được mùa rồi bà con ơi!”
-”Lâu lắm rồi tôi mới được cầm cây lúa trĩu bông như thế này!”
-”Dịch Hư quốc ta đúng là trời thương rồi!”
-”Tất cả là nhờ Kiều Ảnh công chúa,từ khi người trở thành công chúa đương triều,cuộc sống nhân dân ngày càng sung túc hơn!”
-”Giờ tôi có đủ tiền đưa Lục nhi nhà tôi lên kinh dự thi rồi!”
-”Chúc mừng bà!”
-”Chúc Kinh Lục nhà bà sớm đỗ quan to để vẻ vang cho cả làng!”
-”Vâng,vâng,cảm ơn mọi người.Tất cả là nhờ đại ân đại đức của Kiều Ảnh công chúa,nàng quả là tháng nhân!”
Đâu đâu cũng tràn đầy tiếng cười nói hạnh phúc,muôn dân đều ca ngợi công đức của Kiều Ảnh công chúa.Nàng dường như trở thành một vị thánh sống trong lòng mọi người.
Tại một tửu lâu ở kinh thành,hai nam nhân ngồi điềm tĩnh nghe ngóng tình hình,một nam nhân cất tiếng:
-”Bệ hạ,...”
-”Ngô Kiến,đừng gọi ta là bệ hạ!”
-”Vâng,công tử!”
Thần Nguyên Vũ khẽ đảo mắt nhìn xung quanh,đâu đâu cũng thấy người người ca ngợi Kiều Ảnh công chúa.Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tinh-quai-nang-ngoi-yen-cho-tram/2173818/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.