(Trốn đâu mà trốn-_-)
Tiếng kèn trống ngày đại hôn náo nhiệt cả một vùng trời.Người ra kẻ vào đông nườm nượp,cỗ bàn vô cùng hoành tráng.
Trái ngược với cái không khí đại hôn đó,thì tân nương đang ngồi thu lu trong góc phòng,bất kì ai cũng không dám động đến nàng ta,chỉ cần tiến đến 1 bước là nàng ta dọa tự tử.
-”Tam tiểu thư,người hãy bỏ kéo xuống,nguy hiểm lắm!”
-”Cút đi,tất cả các người cút đi.Ai dám bước lên,ta chết cho các người xem!”
Đám nô tỳ mặt xám ngoét lại,hết lời khuyên ngăn thì Dao Cầm vẫn cầm kéo kề sẵn ở cổ,xem ra.....nàng ta chán sống rồi.
-”Để đấy cho ta!”
Ái Nguyệt từ tốn bước vào,nàng không hề biểu cảm một cảm xúc gì cả.Dao Cầm thấy nàng thì như phát điên phát dại,cầm kéo xông về phía Dao Cầm,miệng hét:
-”Là do ngươi,ta phải giết ngươi!”
Đám nô tỳ dạt hết ra,ôm nhau sợ hãi co dúm người.Mũi kéo chỉ còn cách tim Ái Nguyệt vài phân,nàng ngay lập tức túm lấy cổ tay Dao Cầm,bẻ ngược lại,đánh rơi cây kéo.
Nàng nhanh tay điểm huyệt Dao Cầm,nàng ta ngay lập tức bất động.Có lẽ do mấy ngày tuyệt thực nên sức lực không còn,tuy bị bất động nhưng Dao Cầm lại ngay lập tức ngã vào lòng Ái Nguyệt.
-”Các người ra ngoài đi,ta sẽ đích thân chuẩn bị cho tam tiểu thư!”
Nô tỳ đều rời ra ngoài,Ái Nguyệt giữ Dao Cầm trong lòng mình.Dao Cầm đột nhiên bật khóc:
-”Tỷ tỷ.....ta sai rồi.....”
-”Muội sai chuyện gì?”
-”Từ nhỏ đến lớn,ta luôn chỉ biết nghe theo mẫu thân.Phụ thân và đại phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tinh-quai-nang-ngoi-yen-cho-tram/2173811/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.