Nàng kiếm chuyện với Tiền Nguyên Hằng, trong mắt người khác đều là làm kiêu.
Không phải vì nàng là thê tử của Tiền Nguyên Hằng, mà bởi vì yêu, bởi nàng biết rõ Tiền Nguyên Hằng yêu nàng.
Cho nên nàng mới không kiêng kỵ chuyện gì, muốn làm gì thì làm nấy, loại tự tin giống như sinh ra đã có sẵn này, không phải người ngoài cuộc có thể hiểu được.
Cho dù là Triệu ma ma mỗi ngày đều hầu hạ bên cạnh nàng cũng không hiểu được.
Triệu ma ma nhìn nàng: “Nương nương, người ngốc quá, tình cảm của nam nhân, có thể tin được mấy năm?”
“Nô tài ngươi ở đây đang châm ngòi thổi gió cái gì?”Tiền Nguyên Hằng sải bước đi vào, mặt mày nhíu thành một đoàn, rõ ràng vô cùng tức giận.
Tần Ninh bất đắc dĩ: “Tán gẫu vài câu thôi, ma ma lui xuống trước đi, bệ hạ sao đã về rồi?”
Nàng dùng ánh mắt ra hiệu cho Triệu ma ma, Triệu ma ma đầu cũng không ngẩng lên vội vàng bước ra cửa.
Tiền Nguyên Hằng vẫn còn tức giận: “Loại người gì đây, chúng ta đang yên đang lành, bà ta lại xúi giục bậy bạ, loại người này, không giết thực không xả được cơn giận của trẫm!”
“Được rồi, Triệu ma ma cũng vì quan tâm ta, chuyện cũng không lớn, ta cũng sẽ không bị xúi giục mà rời đi, đáng phải tức giận không?” Tần Ninh giơ chân đá hắn, “Chẳng cần người khác nhắc, ta cũng biết mình làm kiêu.”
“Mặc kệ bọn chúng, ta thích nàng làm kiêu với ta, bọn chúng hiểu cái rắm gì!” Tình thú giữa phu thê với nhau, đám người không yêu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tao-khang/1707291/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.