Tần Ninh buồn cười: “Nói linh tinh cái gì. Đừng nói Đồng Đồng, ngay cả đám thủ hạ của chàng, kẻ nào kẻ này cao to thô kệch, vậy mà trông thấy chàng cũng sợ mất mật, chàng lại còn không biết ôn hòa hơn. Cổ nhân nói không si không điếc không làm phú ông, cũng chỉ có chàng mới sợ người ta không biết mình tinh minh (nhanh trí, nhạy bén).”
Tiền Nguyên Hằng chỉ đáp: “Dù sao thái tử phi cũng không giống những người khác, ta đang chuẩn bị phong Chính Hiên làm thái tử, trước khi nó thành thân.”
Tiền Chính Hiên đã lớn, sau khi Tần Ninh sinh, y tất sẽ phải chuyển ra khỏi Thừa Càn cung, nếu ra ngoài cung, Tiền Nguyên Hằng và Tần Ninh đều sẽ không yên tâm, chi bằng lập làm thái tử, chuyển vào Đông cung, tốt xấu gì vẫn gần hơn một chút.
Tần Ninh không có ý kiến gì, dù sao cũng là chuyện sớm muộn mà thôi.
“Thời gian trước ta đã kêu lễ bộ chuẩn bị rồi, phỏng chừng hiện tại đã cơ bản đã hoàn tất, nàng coi xem, sớm lúc nào hay lúc đấy, nhân lúc này cái thai còn nhỏ, nàng còn có thể đi lại.”
Vốn dĩ Tiền Nguyên Hằng nghĩ thời gian còn dài, muốn rèn luyện Tiền Chính Hiên thêm nữa, bây giờ mới nhận ra, lửa đã xém tới râu rồi.
Lễ bộ chuẩn bị cũng mất khoảng một tháng, bụng Tần Ninh đã là tháng thứ tư, nếu còn không gấp nên, chỉ e tới lúc đó hành động lại bất tiện.
Tần Ninh đáp: “Cũng được. Phải rồi, chuyện của công chúa Sơ Vân, chàng xử lí thế nào?”
“Còn có thể thế nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tao-khang/1707289/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.